Chap 77

2.9K 88 7
                                    


Cậu ngủ một giấc gần hai tiếng lúc cậu tỉnh dậy đã hơn 7 giờ rồi, phát hiện mình đang nằm trong lòng anh thì có chút giật mình. Anh vậy mà ngồi yên ôm cho cậu ngủ gần hai tiếng sao , như vậy chắc chắn sẽ rất mỏi a.
" Anh cứ như vậy mà ngồi yên suốt hai tiếng sao!?"
" Em đoán xem " anh cười cười nhìn cậu.
" A, sao anh không để em xuống sofa cũng được mà, ôm em lâu như vậy có phải rất khó chịu không!? " cậu thấy trong lòng có chú xót a.
" Không sao, anh thích ôm em như vậy. " anh cưng chìu xoa tóc cậu.
Cậu bĩu môi không tin, nhanh chóng nhích ra ngồi xuống sofa sau đó lấy móng vuốt nhỏ chọt chọt lên chân anh " Nhìn xem chân cũng đã tê cứng như vậy còn bảo không sao. " cậu rầu rĩ mà vạch trần anh.
" Em giúp anh xoa xoa " nói xong không đợi anh trả lời cậu đã nghiêm túc dùng hai bàn tay nhỏ nhỏ nhẹ nhàng xoa bóp chân cho anh.
Nhìn gương mặt nghiêm túc của cậu nhưng anh lại thấy vô cùng khả ái, nắm lấy hai tay cậu hôn hôn " Anh không sao, cẩn thận mỏi tay em a, như vậy anh sẽ đau lòng. "
" Nói gì vậy chứ " cậu ngượng ngùng rút tay lại.
Anh vui vẻ cười xoa xoa mái tóc mật ong của cậu " Được rồi mau đi thay đồ anh dẫn em đi ra ngoài ăn. "
" Ân " cậu gật đầu sau đó đứng lên định đi lên lầu thay đồ thì đã thấy trời đất giống như bị đảo lộn lúc bình tĩnh lại đã thấy cả người bị anh bế bỗng lên giống như bế công chúa khiến cậu ngượng ngùng muốn chết.
" Mau thả em xuống "
" Không muốn. " anh nói xong một đường bế cậu 'chạy' lên lầu khiến cậu bị doạ sợ mà nhắm mắt ôm chặt lấy cổ anh không dám buông.
Lúc lên đến phòng rồi mà cậu vẫn chưa phát hiện ra vẫn ôm lấy anh, anh không có bỏ cậu xuống mà hôn hôn lên môi hai cái rồi nói " Bảo bối đến phòng rồi. "
" Nga " mở mắt ra đã thấy gương mặt cười gian của anh ở trước mắt.
Sau khi cậu được anh thả xuống thì liền đi đến tủ lấy đồ lấy cho mình một bộ sau đó quay qua nhìn anh hỏi " Anh có muốn em soạn giúp anh một của bộ không."
Anh gật đầu, cậu vui vẻ mà chọn chọn lựa lựa cho anh một bộ đồ thoải mái. Vừa quay qua bị cảnh trước mắt doạ cho đứng hình.
" Anh...anh...anh sao tự dưng lại cởi hết đồ vậy a" mặt cậu đã đỏ lên một mảng.
" Tắm a, em có thấy ai tắm mà mặt đồ chưa " Anh mặt dày không chút ngại ngùng mà nói.
" Vậy sao anh không vào phòng tắm a "
" Là đang chờ em " nói xong cậu chưa kịp phản ứng đã bị động bị anh ' bế ' vào phòng tắm.

" Hay là....hay là anh cứ tắm trước đi....em tắm sao cũng được. " vừa nói xong muốn co chân chạy ra ngoài đã bị anh tóm được.
" Ngại ngùng " anh ở bên tai cậu hỏi, trong giọng nói còn mang theo ý cười.
" Không có a, em....em sao phải ngại ngùng a. " cậu bĩu bĩu môi nói.
" Không có sao lại đỏ mặt thế a, hư còn dám nói dối anh sao bà xã " anh cưng chìu mà nhẹ niết lấy chiếc cằm nhỏ của cậu.
" Không có a "
" Không có thì chúng ta cùng nhau tắm thôi bà xã, chẳng phải em không thích lãng phí sao , ông xã là đang giúp em tiết kiệm, chúng ta cùng nhau tắm như vậy chẳng phải là đang tiết kiệm nước rồi sao. " anh không biết xấu hổ mà nói.
" Em mới không thèm cách tiết kiệm như này a "
" Nhưng mà anh lại rất thích " nói xong liền hành động giúp bà xã đại nhân cởi đồ . *^▁^*
" A không cần em tự mình cởi. " @^_^@
" Ngoan, em chỉ cần ngồi yên còn lại cứ giao cho anh. "
Mặc kệ cậu có mất mặt cở nào, cũng đành phải ngồi yên mặc cho anh muốn giúp thì giúp.
Sau khi hai người tắm xong, ra khỏi phòng tắm không biết có phải là do nước nóng hay là gì mà mặt cậu vẫn cứ đỏ bừng bừng trong khả ái vô cùng chọc cho người yêu thích.
" Bảo bối mặt em sao càng ngày càng đỏ vậy a. "
" A còn không phải tại anh sao. " cậu nghĩ lại cảnh tượng trong phòng tắm ban nảy đừng nói là đỏ mặt cả người cũng bởi vì ngượng mà nóng đến sắp chín luôn rồi. Tắm xong cậu liền thở phào nhẹ nhỏm còn muốn nhanh chóng bỏ chạy đã bị anh bắt lại trên tay còn cầm theo lọ thuốc nhỏ nhớ đến cảnh tượng anh một mực muốn giúp cậu thoa thuốc vào chỗ kia liền mất mặt muốn chết.
" Được rồi, bà xã anh không chọc em nữa chúng ta mau đi ăn thôi. "
" Nga "
Anh đưa cậu đến một nhà hàng ý sang trọng, bên trong cũng là mang thiết kế theo phong cách của ý rất xinh đẹp và tráng lệ. Hai bên nhân viên cũng xếp hàng đồng loạt mà cuối đầu chào.
" Chào Suppasit tổng "
" Chào Suppasit phu nhân "
Cậu cũng đã rất quen thuộc khi anh đi đến đâu cũng có lễ phép kính chào đến đó, nhưng lần này thì khác a, nghe mọi người chào như vậy khiến cho cậu ngượng đến mất tự nhiên a. Khách trong nhà hàng cũng khá đông nghe nhân viên trịnh trọng hô hào cũng tò mò mà nhìn qua khiến cậu chỉ muốn kiếm một chỗ mà trốn vào.
Bên eo cảm giác được anh ôm lấy, khẽ ngước nhìn anh lại thấy nụ cười vô cùng thoã mãn của anh cậu liền nghĩ đến tất thảy trò này là do anh bày ra.

Edit / Chuyển Ver ( MewGulf )bà xã tha thứ cho anh Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ