Chap 64

2.5K 82 7
                                    



Sáng hôm sau khi trời mới hừng sáng thì anh đã thức. Nhìn cậu ngủ say nên anh cũng không nỡ đánh thức, hôm qua cậu ngủ khá trể nên anh muốn để cho cậu ngủ lâu thêm một chút. Nhẹ nhàng đặt cậu nằm xuống gối đắp chăn ngay ngắn rồi anh mới rời khỏi giường để làm vệ sinh cá nhân.
Đến khi anh ra khỏi phòng tắm đã thấy con mèo nhỏ nào đó đang ngồi dụi mắt, anh đi đến hôn lên trán cậu một cái giọng nói trầm ấm mà dịu dàng nói :
" Anh làm em thức sao ?"
" Không có, là tự em thức thôi " vừa nói vừa lấy tay dụi mắt nhưg lại bị anh ngăn lại, ngước mặt lên lại nghe anh nói :
" Ân  sao không ngủ thêm tý nữa đi bây giờ còn rất sớm "
" Không cần đâu, nhưng mà anh sao lại thức sớm vậy " cậu nhìn thấy anh thức sớm liền hỏi ;
" Anh cần phải đến công ty sắp xếp lại công việc cho ổn thoả, tám giờ ba mươi còn phải đến sân bay nữa "
" Ân " cậu khẽ đáp
Nhìn gương mặt có nét tủi thân của cậu liền đau lòng, tuy cậu không nói nhưng anh lại cảm nhận được là cậu không nỡ.
" Ngoan, anh chỉ đi ba tuần thôi sau khi về sẽ dẫn em đi chơi nhé " cậu nghe anh nói hai mắt liền sáng lên vui vẻ nhìn anh. Anh lại nói tiếp:
" Nhưng mà em phải hứa là mỗi ngày đều phải gọi cho tôi đó " anh vừa nói vừa véo cái má phúng phính của cậu.
" Ân, nhưng mà lỡ như em gọi đến lại làm phiền công việc của anh sao " cậu rất vui khi nghe anh nói mình có thể gọi cho anh, nhưng cậu lại sợ mình làm lỡ công việc của anh.
" Không sao, sẽ không phiền "
" Ân ". Cậu vui vẻ gật đầu.
" Em giúp anh chọn bộ đồ nhé " anh đề nghị
" Ân vậy anh chờ em một chút nhé " Cậu nói xong lon ton chạy vào vệ sinh rồi chạy ra tủ đồ giúp anh chọn một bộ vừa ý nhất.
Trong tủ anh nhiều nhất toàn là những bộ đồ vest màu tối cũng không khó để lựa chọn, sau khi ngẩm nghĩ một lúc cậu lại chọn ra một bộ suit màu xanh navy và một chiếc caravat màu nâu đen phối hợp với bên trong là chiếc áo sơmi trắng.
Cậu đưa đến ước chừng trên người anh sau đó hình như rất hài lòng mà hai mắt điều sáng lên " Em chọn xong rồi anh mau đi thay đồ đi nha "
Cậu đưa đồ cho anh đang muốn thu tay lại nhưng nó đã bị anh nắm lấy, cậu khó hiểu nhìn anh hỏi " Anh không thích bộ này sao " trong giọng nói còn pha chút mất mát
" Không phải, anh rất thích "
" Vậy thì anh mau thay đồ đi "
" Em giúp tôi thay đi " anh hết sức mặt dày mà đòi hỏi
" A sao a... " cậu nghe anh nói liền giật mình
" Làm sao thế, đồ là do em chọn vậy thì em mặt vào giúp tôi có gì lạ sao, hay là em không thích giúp tôi !" anh vẫn bình tĩnh mà trả lời.

" Ân được rồi, giúp thì giúp " cậu nói xong lại thấy hối hận với cái miệng nói mà không suy nghĩ này của mình. Bây giờ trên người anh chỉ có độc nhất chiếc áo tắm, cậu nhìn mà không biết làm thế nào.
" Anh...hay là anh mặt đồ vào trước đi em giúp anh thắt cà vạt nhé " Nhìn gương mặt nhỏ nhắn mang vẻ lúng túng của cậu liền không nỡ trêu chọc cậu nữa, anh nhanh chóng mặt đồ vào, lại thấy cậu nhìn cũng không dám nhìn thẳng vào anh liền nói.
" Em còn ngại cái gì, tất cả của em tôi đều đã thấy rồi bây giờ tôi cho em nhìn lại sao lại né tránh chứ " anh không biết xấu hổ mà trêu chọc cậu.
" Anh nói gì vậy chứ, ai thèm nhìn anh a " cậu bị anh trêu chọc mặt lại đỏ lên nữa rồi, cậu thầm mắng mình không có tiền đồ a...
" Đến giúp tôi cài nút áo nào " anh kéo kéo người nào đó vẫn còn đang quay lưng về phía anh.
Cậu liền ngoan ngoãn đi qua giúp anh cài nút áo, lại nhìn thấy cơ ngực màu đồng rắn chắc của anh mà không khỏi cảm thán, sao lại đẹp đến vậy a, cậu cũng là nam nhân nhưng đến một múi cơ cũng không có, đúng là bất công mà...
" Còn nhìn nữa nước miếng của em sắp làm bẩn áo tôi rồi kìa "
" A " cậu còn tưởng thiệc đưa tay che miệng, lại phát bị anh trêu chọc liền không thương tiếc mà dùng quả đấm nhỏ đấm thùm thụp vào ngực anh, anh cười vui vẻ mà ngăn chặn móng vuốt nhỏ của cậu lại, sức của cậu sẽ không thể làm anh đau được, nhưng anh lại sợ tay cậu sẽ đau a.
" Đừng đánh nữa là tôi sai rồi, tôi không  chọc em nữa được chưa " anh nói xong cầm hai móng vuốt nhỏ của cậu lên hôn hôn.
Cậu lúc này mới bỏ qua cho anh, lại tiếp tục giúp anh cài nốt mấy cút áo còn lại, nhưng đau đầu là cậu chưa từng thắt cà vạt nên chỉ biết bất lực nhìn anh, anh thấy vậy liền vui vẻ nắm hai tay cậu rồi từng bước chỉ cậu cách thắt cà vạt, cậu cũng chăm chú mà học theo liền rất nhanh mà thuận thuận lợi lợi giúp anh thắt xong một cái cà vạt thật chỉnh tề.
Anh hôn lên môi cậu một cái xem như là phần thưởng, cậu lại không né được mà bị anh ăn đậu hủ.
Sau khi chuẩn bị xong mọi thứ anh lên xe đến công ty, để sắp xếp còn kịp đến sân bay, lúc anh lên xe vẫn thấy cậu đứng nhìn theo liền không nỡ mà nhắc nhỡ cậu " Em mau vào nhà đi bên ngoài lạnh lắm, không khéo lại bị cảm đấy. " 
" Ân, em biết rồi anh đi cẩn thận nhé "
Anh như nhớ ra điều gì đó nghiêm túc mà nhìn cậu nói " Trong lúc tôi không có ở nhà em không được ăn mì biết không hả, nếu không tôi sẽ không nương tay với em nữa đâu biết không "
" Vâng, em đã biết thưa Mew tổng " cậu vừa nói vừa cuối người giống như rất nghiêm túc mà chấp hành nhiệm vụ, anh nhìn thấy như vậy ánh mắt lại càng dịu dàng hơn, trong mắt anh là hình ảnh phản chiếu hình ảnh vừa đáng yêu lại pha chút tinh nghịch của cậu mà không khỏi rời mắt.
Anh gật đầu rồi cũng lái xe chạy đi, nếu còn ở lại anh sợ mình không nỡ xa cậu mất ( hai anh à có làm quá không chỉ đi có mấy tuần thôi mà làm như đi lun í )
Còn cậu dù không muốn anh đi nhưng cũng không thể làm gì được, đây là công việc của anh nhưng dù sau anh cũng chỉ đi có ba tuần thôi mà rất nhanh sẽ trôi qua, nếu nhớ cậu cũng có thể gọi cho anh nha. Cậu suy nghĩ như vậy nên liền thấy được an ủi.
Hôm nay cậu cũng không cần đến tiệm bánh, dù muốn cũng không được bởi vì cậu đến đó cũng sẽ bị Turbo đuổi về nhà hoặc là không cho động đến thứ gì hết, bởi vì Turbo muốn cậu trong thời gian này phải nghĩ ngơi thật tốt, nhưng mà cậu ở nhà đến sắp chán chết rồi, cậu cũng rất nhớ mọi người ở tiệm bánh a...
Chỉ ngồi một chỗ hoài như vậy không bệnh cũng thành có bệnh, vì thế cậu quyết định ra ngoài vườn chăm sóc lại những bông hoa mà bà đã tặng cho cậu, sẳn tiện lại trồng thêm một số giống hoa khác, sau đó lại vào nhà dọn dẹp lại một lần đến khi cảm thấy mệt mới chịu ngồi nghĩ, cậu thật không hài lòng với sức khoẻ hiện tại, đúng là có chút không bằng lúc trước chỉ mới hoạt động một chút cậu đã thấy tim mình đập rất nhanh, có chút khó thở a.
Cậu vẫn nhớ rất rỏ chuyện lần trước bị anh dạy dỗ ra sao nên buổi chiều cậu liền rất thành thực mà chuẩn bị một vài món đơn giản để ăm cơm, không có ý nghĩ ăn mì kia a.
Buổi tối cậu phân vân không biết có nên điện thoại cho anh không bây giờ cũng đã hơn mười một giờ rồi, cậu nghĩ chắc anh cũng đã đến nơi rồi đi, nhưng mà lại sợ anh đang nghĩ ngơi nếu cậu gọi điện thì làm phiền anh nghĩ ngơi a. Nhưng mà không chờ cậu hết phân vân thì điện thoại trên tay bỗng nhiên đỗ chuông khiến cậu giật mình.
Vừa nhìn thấy người gọi đến hai mắt liền sáng lên, không chút do dự mà bắt máy : " Anh "
" Ừ, em giờ này còn chưa ngủ sao " anh biết cậu sẽ lo lắng cho anh nên khi vừa đến nơi liền nhanh chóng gọi về cho cậu, nhưng cũng không nghĩ cậu nhanh như vậy liền bắt máy.
" Vẫn chưa a "

Edit / Chuyển Ver ( MewGulf )bà xã tha thứ cho anh Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ