Chap 72

2.6K 95 7
                                    

Chap 72
Sáng hôm sau anh vừa mới thức dậy vẫn chưa chịu mở mắt , đưa tay qua còn muốn ôm ôm hôn hôn bảo bối một lúc, nhưng tay vừa đưa qua lại chạm phải chỗ trống không đã có chút lành lạnh, anh nhíu mày mở mắt ra trên giường đúng thật là chỉ có mình anh.
Bên ngoài truyền đến tiếng mở cửa, cậu đi vào trên người còn mang chiếc tạp dề hoạt hình trong vô cùng đáng yêu, anh không khỏi thần trí bị cậu thu hút mất rồi.
Anh mỉm cười nhìn chằm chằm bảo bối đáng yêu nhà mình, thật sự muốn cắn một ngụm mà, cậu từ khi bước vào thấy anh cứ cười đơ mà nhìn chằm chằm cậu, ngay cả khi cậu đi đến bên cạnh cũng không phản ứng.
" Này...anh làm gì mà nhìn em hoài vậy? " cậu đi đến quơ qươ tay trước mặt anh hỏi.
Vừa nói hết câu thì tay cậu đã bị anh kéo lấy, không kịp phòng bị mà cả người cứ thế ngã vào trong lòng anh. Lại nghe được tiếng cười trầm thấp của anh vang lên bên tai.
" Bảo bối, em không biết mình đáng yêu lắm sao, nếu em cứ như vậy hoài anh sẽ không kiềm chế mà một ngụm ăn em đấy. " anh gương mặt lưu manh nhìn cậu, nói xong lại cố ý tiến sát về phía cậu hơn.
Cậu cố gắng né tránh nhìn anh vẻ mặt toả vẻ nghiêm túc nói " Anh mau đi vệ sinh rồi còn ăn sáng nữa, em đã nấu xong rồi, còn nữa em không phải tên bảo bối, sau này không cho gọi bừa nữa."
" Em chính là bảo bối, là bảo bối của anh, sau anh không được phép gọi như vậy chứ. Với lại anh đã bảo là em không cần nấu ăn rồi sao. " Mew Suppasit đau lòng nâng tay cậu lên xem xét, nhìn thấy vết sẹo mờ mờ và miếng băng trắng quấn ở trên tay mà xót xa.
" Không sao đâu mà, đã không còn đau nữa. " cậu thấy được sự quan tâm trong mắt anh không khỏi rung động.
" Không sao gì chứ, nhìn xem tay em có bao nhiêu vết sẹo rồi này, không biết tự chăm sóc bản thân gì cả, em làm anh đau lòng lắm biết không. " anh cưng chiều mà véo yêu cái má của cậu.
Cậu đẩy anh ra thoát khỏi móng vuốt của anh nói " Anh mau đi vệ sinh đi, em ra ngoài chuẩn bị đây. " nói xong chạy một mạch ra ngoài, giấu đi gương mặt đỏ ửng.
Anh cười cười nhìn theo bóng lưng của bảo bối, càng tiếp xúc gần cậu anh như phát hiện mình không thể nào thoát ra khỏi cậu được nữa.
Anh đi ra thấy cậu đang dọn thức ăn lên bàn, liền rất biết điều mà đi qua dọn phụ vì anh vẫn không quên mình là người đang ở nhờ a.
Lúc dọn xong cậu lại thuận tay mà rót cho anh một ly nước ấm, lúc chợt nhớ ra muốn thu tay về thì anh đã nhanh hơn một bước mà nắm chặt lấy tay cậu. Lấy ly nước từ trong tay cậu sau đó uống một ngụm rồi nói " Bảo bối, em vẫn còn nhớ anh có thói quen uống một ly nước vào buổi sáng sao. " câu này anh không hỏi mà là khẳng định, ánh mắt mang theo ý cười nhìn cậu.
Cậu chột dạ rút tay mình khỏi tay anh ngồi xuống bàn nói " Không có chỉ là nhất thời không quên được, nhưng mà...chắc chắn sau này sẽ quên thôi."
Anh nghe cậu nói vậy liền nhíu mày ngồi xuống ghế bên cạnh một lần nữa nắm lấy tay cậu nói " Không được bảo bối, anh là chồng em, những thói quen của anh em nhớ cũng là chuyện bình thường sau lại phải quên chứ, không cho quên. " anh bá đạo mà nói, trong lời nói lại pha chút trẻ con khiến cậu cảm thấy buồn cười
Nhìn thấy cậu cười, anh cũng cười theo, nhưng mà nhìn anh cười ngốc chết đi được. ( cười lấy lòng vợ thì phải tỏ ra đág iu một chút Mew said )
" Được rồi mau ăn đi, thức ăn sắp nguội rồi kìa. " cậu nhìn anh thúc giục nói.
Cậu ăn sáng xong cũng khá rảnh rang mà ngồi xem phim. Anh thì còn bận một số công chuyện nên vừa cùng cậu xem phim vừa làm việc.
Đúng lúc có tiếng gõ cửa cậu đi ra xem, thấy một chàng trai cao cao, hình như là đang nhìn cậu có gì muốn nói vậy.
" Anh đến là có chuyện gì sao? " cậu hỏi.
Anh ta như cố lấy hết dũng khí lắp bấp nói " Ừm, Nong Gulf  tôi...tôi có hai vé xem phim rất hay, tôi...tôi muốn mời cậu cùng tôi tối nay đi xem phim có được không.? " nói xong ánh mắt mong chờ nhìn cậu.
Cậu ngẫm nghĩ, nếu nhớ không lầm người này chính là Tharn hàng xóm mới đến ở cuối dãy đi, lúc trước ở dưới lầu anh ta đã từng giúp cậu khiêng đồ lên phòng, lúc ấy anh ta nhìn có vẻ hoà đồng và hoạt bát nên cậu cũng có chút ấn tượng về người hàng xóm mới này.
Nhìn vẻ mặt mong chờ của anh ta cậu không khỏi có chút khó xử, với lại hình như hai người cũng không gặp mặt được mấy lần a, sao hôm nay bỗng nhiên lại muốn mời cậu xem phim.
Cậu có chút do dự " Tôi...
Còn chưa nói đã nghe bên tai vang lên âm thanh của anh, cả người còn bị vòng tay anh bao lấy. Giọng anh trầm thấp mà đầy uy lực nói.
" Cảm ơn ý tốt của anh, nhưng mà vợ tôi có muốn đi xem phim cũng là tôi nên dẫn em ấy đi mới phải chứ, chắc là không cần phiền đến anh đâu. "
Anh ta có chút khó tin, hết nhìn Mew Suppasit  sau đó lại nhìn cậu cuối cùng hỏi " Nong Gulf , người này thật sự là chồng em sao.? "
Cậu do dự rồi cũng gật đầu, cậu không muốn thêm phiền phức, cũng xem như đây là lời từ chối tốt nhất rồi đi.
Anh ta có chút thất vọng nhìn cậu nói " Vậy đã làm phiền rồi, xin lỗi tôi không quấy rầy hai người nữa. "
" Không sao, không cần xin lỗi, nhưng mà tôi nên nhắc anh sau này đừng tùy tiện gọi tên vợ tôi thân mật như vậy, tôi không thích đâu. " Mew Suppasit  lại nhìn anh ta nói.  ( Thùng giấm hơi chua lè nha Bố đường 🤣🤣 )

Edit / Chuyển Ver ( MewGulf )bà xã tha thứ cho anh Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ