Chap 58

2.8K 113 12
                                    



Sáng hôm sau anh thứ dậy trước vừa mở mắt ra đã cảm nhận được cái cục nhỏ nào đó vẫn còn vùi vào trong ngực anh mà ngủ say, anh gian ác mà nhích người một chút khiến cho ánh sáng chiếu vào mặt cậu, cậu khó chịu mà ' ưm ' một tiếng. Sau đó cũng không có mở mắt ra mà lại vùi đầu vào ngực anh tìm kiếm một chỗ thích hợp mới hài lòng mà ngủ tiếp.
Anh bất lực trước cái cách ngủ bất chấp của cậu, đây cũng không phải là lần đầu tiên anh thấy nên không có gì bất ngờ. Anh lấy tay xoa rối mái tóc mật ong của cậu, ánh sáng bên ngoài chiếu vào càng tô điểm cho làn da trắng ngọc của cậu. Không khỏi khiến cho ai đó lại nỗi lên ý nghĩ đen tối

' Chết tiệt ' em đúng là khiến cho người ta muốn phạm tội mà!!" anh thầm mắng
Nhưng mà người nỗi lửa lại vẫn cứ ngủ rất ư là ngon lành. Anh bỗng nhiên nghĩ ra ý nghĩ gian ác mà kề sát bên tai cậu thì thầm.
" Nong Gulf em còn không chịu dậy tôi liền hôn em "
......
" Nong Gulf "
"Ưm " cậu không hài lòng mà khẽ nhíu mày một cái ,cậu đang ngủ mà cứ nghe tiếng con muỗi không biết điều nào đó cứ ve vãn bên tai cậu ồn ào chết được.
Nhìn gương mặt nhăn nhó của cậu nhưng lại khiến tâm tình anh càng nhộn nhạo hơn.
" Nong Gulf em không trả lời tôi, tôi xem như là em muốn tôi hôn em thật đấy "

' Không cho ồn ào ' cậu dùng giọng vẫn còn ngáy ngủ mà lấy tay bịt lại cái miệng ' con muỗi ' nào đó vẫn đang ồn ào bên tai lại, anh không ngờ cậu lại dám bịt miệng anh.
Anh khẽ nhếch khoé môi mà há miệng ngậm lấy mấy ngón tay của cậu mà khẽ cắn, lực cắn không mạnh nhưng lại khiến cậu muốn rút tay ra.
Nhưng anh nào dễ buông tha như vậy mặc cho cậu dãy dụa vẫn không có buông ra. Anh hôn đủ các ngón tay của cậu sau đó lại đặt mục tiêu lên cái môi chúm chím hồng hào kia, anh không chút do dự mà hôn xuống, không ngừng gặm mút cánh môi mềm mại ngọt ngào của cậu.
Cậu đột ngột bị thiếu khí liền theo bản năng mà hé miệng để hút khí, nhưng đó lại là tạo điều kiện cho anh càng dễ dàng tiến vào khoang miệng ấm áp của cậu hơn, anh dễ dàng quấn lấy chiếc lưỡi đinh hương của cậu.

Anh vui vẻ vì được chiếm tiện nghi của ai kia nên nụ hôn càng ngày càng trở nên nóng bỏng hơn, cậu bị quấy nhiễu lại bị thiếu khí nên dần tĩnh táo mà hé mắt ra, cậu thấy gương mặt phóng đại của anh thì bị doạ giật mình, nhưng điều cậu ngạc nhiên chính là cư nhiên môi lưỡi hai người vẫn còn quấn lấy nhau, cậu muốn đưa tay đẩy anh ra nhưng mà người nào đó nhanh hơn một bước kéo gáy cậu lại cho nụ hôn càng thêm sâu hơn.
Cậu bị anh làm cho mơ hồ mà quên cách phản kháng, mặt thiếu khí mà càng ngày càng đỏ.
Anh nhìn gương mặt vì bối rối mà không biết nên làm gì của cậu càng khiến cho nơi nào đó lại phản ứng mà nóng lên, trong cơ thể một luồng nhiệt chạy quanh khiến cho anh muốn khảm sâu cậu vào bên trong mình hơn.
Qua một hồi lâu anh không nở mà buông môi cậu ra, cậu được buông tha mà không ngừng hít lấy hít để không khí, anh cũng điều chỉnh lại hô hấp của mình.
Sau khi điều chỉnh lại hơi thở cậu mới lấp bấp mà nói
" Anh...anh...

Cậu cứ anh anh mà không biết nói gì tiếp cả
" Tôi nói là em nếu không dậy thì tôi sẽ hôn em, nhưng mà em vẫn cứ ngủ mãi, tôi xem như là em muốn tôi hôn em còn gì " anh tốt bụng mà giải thích cho cậu nghe
" Mới không có a " cậu oan ức mà nói, rỏ ràng là cậu đang ngủ thì cứ cảm thấy bên tai rất ngứa như có ai đang thổi khí vào tai cậu thôi nào có nghe anh nói là không thức sẽ bị hôn đâu chứ.
" Vậy sao ??" anh giả vờ đưa ra bộ mặt không tin nhìn cậu hỏi
" Thật mà rỏ ràng khi nảy lúc em ngủ không hề nghe anh nói gì cả " Cậu thấy anh không tin liền biện minh
" Thôi được rồi coi như em nói thật đi " anh rộng lượng mà bỏ qua cho cậu vậy
Còn cậu thấy anh tin tưởng mình thì thở phào một hơi. Nhưng ai biết được người đắt ý nhất lại là anh, tội nghiệp cho cậu bị người ta ăn đậu hủ mà còn phải cất công đi giải thích...!!
Sau một lúc hôn hôn trên giường anh và cậu cùng nhau đi vào phòng tắm làm vệ sinh, sau đó anh có nói là mình sẽ về nhà nên cậu vui vẻ mà đi dọn đồ. Đồ của cậu cũng không nhiều lắm lại được anh giúp một tay nên rất nhanh liền dọn xong. Cả thủ tục xuất viện cũng được anh làm xong trước đó luôn rồi.
Cậu cùng anh đi ra ngoài cậu thấy hôm nay trời xanh mây trắng nắng ấm áp đến lạ kỳ a, anh nhìn vẻ mặt đến vui vẻ của cậu liền cũng vui theo, nhóc con này đúng là mọi biểu cảm đều biểu lộ hết ở trên mặt rồi.
Sau khi lên xe hai người không về nhà ngay mà anh nói là sẽ dẫn cậu đi ăn sáng trước, anh đưq cậu đến nhà hàng cao cấp, vừa bước vào cậu liền bị làm cho giật mình bởi vì tất cả các nhân viên xếp thành một hàng dài mà chào hai người. Thật khoa trương a.
Cậu bất ngờ cũng đúng, vì cậu không biết là nhà hàng này chỉ là một chi nhánh trong chuỗi nhà hàng của anh thôi a.
Anh thấy cậu cứ ngơ người ra liền không nói nhiều trực tiếp nắm tay cậu kéo đi. Cậu cũng ngoan ngoãn đi theo anh, tất cả ánh mắt của nhân viên trợn tròn không tin, bởi vì Mew tổng của họ nỗi tiếng là lạnh lùng và ghét nhất là đụng chạm với người khác, nhưng mà hôm nay Mew tổng cư nhiên chủ động nắm tay cậu trai kia khiến cho ai cũng phải đặt ánh mắt mà lên trên người cậu.
Cậu cảm nhận được cứ như có người cứ nhìn chằm chằm vào mình khiến cho cậu không nhịn được mà rùng mình.
Hai người vào một phòng riêng của nhà hàng ở đây bên hông còn có cửa sổ loại kín trong suốt có thể nhìn ra bên ngoài, ở đây thật thoải mái a, sau khi dọn các món mà anh đã gọi lên khiến cho cậu phải há hốc mồm.
Trên bàn ăn có gần mười món theo cậu biết thì trong mấy món ăn này đều là món bổ a.
" Anh gọi nhiều như vậy làm gì " cậu tò mò hỏi anh
" Cho em ăn " anh thản nhiên nói
" Tất...tất cả luôn sao?? " Cậu lắp bắp nói, đây ít nhất cũng là phần của năm người ăn a
" Em chê ít sao, heo con "
" Ách, không phải như vậy là quá nhiều rồi, hay là...hay là mình đem trả bớt đi " Cậu lo lắng nói nhiều như vậy anh và cậu chắn chắc sẽ ăn không hết với lại nếu bỏ thì thật lãng phí a...

Edit / Chuyển Ver ( MewGulf )bà xã tha thứ cho anh Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ