⑥⑨ Sự Thật Luôn Che Dấu

494 22 2
                                    

' chị là người đầu tiên biết đến. Mong chị giữ kín chuyện này giúp tôi, nhất là với con bé ấy... ' Giang Trân ngồi xuống ghế xoa hai thái dương.

' em phải phẫu thuật sớm '

' bây giờ thì không được! Mọi chuyện sẽ không hay nếu không có tôi ở đây ! '

' nhưng em sẽ không hay nếu em không phẫu thuật '

' tôi không nói rằng sẽ không phẫu thuật. Chỉ là không phải bây giờ, ông ta sẽ ra ray hành động với con bé nếu không có tôi bên cạnh. Hiểu ý tôi chứ ? '

' em lúc nào cũng cứng đầu ' Mãnh Hạ tức tối đi đến bàn tiếp khách ngồi.

' chị có thể giúp tôi đặt một ca phẫu thuật luôn luôn chờ tôi sẵn '

' phẫu thuật mà làm như đồ ăn thức uống mà đặt sẵn ' Mãnh Hạ lầm bầm chửi mắng cái tên không bao giờ lo cho sức khoẻ của mình kia. Nhưng Giang Trân biết người này ngoài mặt như vậy nhưng vẫn nghe theo lời mình mà làm theo thôi.
Nàng thở dài vì không biết phải nói với con bé kia làm sao nữa. Giấu không được mà nói không xong, nó mà biết thế nào cũng sẽ tự trách mình thôi !!!

' chủ tịch, dạo này tôi thấy chủ tịch không ổn cho lắm. Cô không ổn ở đâu sao ? ' thư ký Nhã đặt ly coffee mà chủ tịch mình đã gọi lên bàn. Cầm khây nhìn người kia từ từ thưởng thức.

' không '

' chủ tịch đừng có giấu giếm, tôi bên cạnh chủ tịch từ khi cô mới vào nghề, chả lẽ đến bây giờ cô ra sao tôi lại không rõ sao ? ' nàng nhìn cô thư ký trung thành của mình mà ngập ngừng, đúng thật là cô ta theo nàng rất lâu còn có rất nhiều người đối tác khác ganh tị với nàng vì đã lâu rồi vẫn giữ một cô thư ký bên cạnh, đã biết người này trung thành và tin cậy như thế nào rồi...

' đã nói không sao, cô cứ làm việc của mình đi '

' vâng, tôi vẫn bên cạnh chủ tịch. Có gì giúp đỡ ngoài công việc cô cứ bảo tôi ! Xin phép' Nhã cuối đầu chào rồi cầm khây nước bước ra ngoài, nàng nhìn cánh cửa khép lại rồi thở dài.

Thấm thoát một tuần đã trôi qua, thật kỳ lạ những thông tin về buổi đấu giá và những người được nghi là sẽ tham gia vào buổi hôm ấy không hề moi thêm được bất kỳ thông tin nào cả. Bên phía bà Đình Ly, Mãnh Hạ và Giang Trân đều cho người đi nhưng đều về bằng tay trắng. Có lẽ ông ta đã quá kín miệng trong chuyện này rồi, xem ra vật đấu giá ấy ông ta không muốn tiết lộ và vì thế mọi người lại ngửi thấy mùi nguy hiểm càng lúc càng mạnh bạo hơn.

Giang Trân đứng trên bục giảng nhìn học sinh của mình lúc mờ lúc rõ thật sự rất bực mình, nàng đi đến chỗ ngồi

' lấy giấy làm kiểm tra ' lại kiểm tra, cả lớp ai cũng xanh mặt mà làm theo không dám nhìn mặt người kia, riêng có duy nhất một học sinh dám nhìn nàng, dám không nghe lời mà vẫn ngồi lì ra đấy. Khúc Hy có vẻ đã cảm nhận được sự bất thường ở người này rồi.

' cô không khoẻ ? ' Khúc Hy cùng nàng xuống phòng giáo viên.

' không có ' cô giành lấy túi xách trên tay Giang Trân, chỉ cho nàng cầm sấp bài kiểm tra khi nãy.

[BHTT] [Sư Sinh- Hiện Đại] EM SẼ ĐƯỢC HẠNH PHÚC!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ