③③ Bí Mật Của Vũ Giang Trân

717 24 0
                                    

'còn đứng đó làm gì, đến phát phụ tôi!' nghe tiếng nói, cô thôi suy nghĩ nữa mà tìm kiếm chủ nhân của giọng nói đó. Giang Trân và dì Trúc đang phát quà cho tụi nhỏ, cô gật đầu rồi đem hai thùng carton đó đi đến.

'con chúc cô Vũ ngày càng xinh đẹp và vui vẻ' những đứa trẻ đến nhận quà rồi chúc nàng, mỗi đứa mỗi câu chúc khác nhau, cũng có thể giống nhau vì do học thuộc.

'ngoan, đến kia chị Hy phát quần áo cho' Giang Trân bỏ lớp vỏ lạnh lùng mình đi mà thay vào đó nhẹ nhàng, ân cần với tụi nhỏ.

'dạ'

Khúc Hy bên kia để hai thùng carton xuống rồi mở ra.
'oh là quần áo à, bên kia là bánh kẹo thảo nào lại nặng hơn' cô nhìn sang bên hai người kia đang cầm bánh kẹo phát cho từng đứa.

'chào chị Hy' mấy đứa kia nhìn cô vui vẻ cười.

'sao biết tên?'

'cô Vũ nói ạ'

Cô ừ một tiếng rồi lựa ra, hai thùng chắc là bên nam bên nữ rồi.
'thích mặc váy hay quần' cô hỏi cô bé trước mặt

'Váy ạ'

'màu trắng hay hồng? Có cả màu đen nữa' cô lấy từng bộ ra rồi ướm thử lên người cô bé.

'em thích màu hồng ạ'

Cô lấy một bộ váy nhỏ màu hồng rồi đưa cho cô bé đó.
'em cám ơn chị, em chúc chị Hy xinh đẹp và vui vẻ bên gia đình ạ' Khúc Hy lặng người đi, một đứa trẻ bất hạnh không có ba mẹ lại chúc cho một người bất hạnh có ba mẹ cũng như không có là hạnh phúc, vui vẻ bên gia đình?
Cô ngồi xuống để cho bằng đứa đó.

'Chị cũng như em thôi, không nghe câu chúc ấy. Đổi đi'

'sao ạ? Chị cũng không có ba mẹ như em à?'

'hmm.. không hẳn'

Cô bất ngờ với hành động của đứa trẻ trước mặt, bỗng nó xoa đầu cô.
'không sao ạ, vậy chúng ta như nhau thôi. Nhưng chị phải vui vẻ lên đó, như em nè. Hehe cám ơn chị nhiều lắm, em phải nhường chỗ cho bạn khác rồi' nói rồi cô bé đó cầm bộ váy lơn tơn chạy đi, rồi đến người khác đi lên. Cô vẫn ngồi trơ ra đó.

'chị ơi.'

'gì?' cô quay sang thấy gương mặt của bọn trẻ, cô ho khan một cái thầm nghĩ nên "dễ thương" với bọn nhỏ một xíu, không thôi tụi nó hoảng sợ mà chạy toáng loạn lên nữa.

'con trai à?'

'em con gái ạ' Khúc Hy nhìn đứa trước mặt tóc ngắn, vì là con nít nên ít khi nhận ra được hơn.

'à vậy mặc quần?'

'em mặc váy ạ!'

'không, nhóc con nên mặc quần' cô lấy một bộ đồ bên thùng nam rồi đưa cho đứa trẻ đó.

'nhìn gì? Lấy không?'

Cô bé đó hình như ấm ức nhưng cũng lấy rồi nói tiếng cám ơn.

'chị ơi chị xinh quá ạ!!!' người tiếp theo lên.

'cám ơn' cô lựa đồ cho đứa trẻ đó

'thảo nào cô Vũ cứ nhìn chị mãi' nghe đứa đó nói xong cô khựng lại.

'gì?'

[BHTT] [Sư Sinh- Hiện Đại] EM SẼ ĐƯỢC HẠNH PHÚC!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ