4.

8.8K 630 119
                                    

"Anh Jungkook, ngày mai em phải đi thực tế cùng lớp nên không làm cơm trưa cho anh được. Anh ăn tạm ở canteen nhé?"- Ami gõ nhẹ quyển sách hắn để bên cạnh, thì thầm.

Jeon Jungkook đang tập trung vào bảng excel toàn chữ số, chỉ gật đầu, tay vẫn gõ đều hàm tính toán. Thư viện quá đỗi tĩnh lặng, đến mức em có thể nghe tiếng bàn phím của hắn canh cách từng nhịp, đều đặn, lúc nặng lúc nhẹ tuỳ thuộc vào tâm trạng hắn.

Ami lấy từ hộp bút ra một chiếc kẹo quả bóng viền xanh đỏ được bảo vệ bởi lớp bóng kính trong suốt, cột cẩn thận bằng sợi dây nhỏ màu tím thắt nơ, đặt trên quyển sách cùng tờ ghi chú:

"Em phải đi họp rồi, anh đừng ở lại muộn quá nhé! Đồ ăn tối em nấu để trong tủ, anh nhớ hâm lại rồi mới ăn đấy nhé!"

Lúc đó, là khoảng thời gian Jeon Jungkook tham gia nghiên cứu khoa học, nếu thành công chắc chắn cơ hội sẽ mở rộng, hơn nữa còn có thể được tài trợ. Hắn ngày đêm cắm mặt vào máy tính, đằng cánh cửa tương lai nở hoa hay bế tắc đều phụ thuộc vào dự án này. Thế nên, hiển nhiên một Jeon Jungkook vốn chẳng mặn mà gì với em không thèm bận tâm em ở bên cạnh hay đi đâu đó cách hắn nghìn kilomet.

Ami thở dài, tô nét vẽ đầu tiên sau hai ngày xin nghỉ phép. Game gủng hiện tại với em quả thật nhạt nhẽo. Trước giờ, chọn công việc vì hắn, ngồi đây vẽ vời những thứ không thích nổi vì hắn, cố gắng chịu đựng áp lực cũng chỉ vì trong thâm tâm luôn biết hắn ở ngay đối diện, nuốt bao đắng cay cũng vì hắn. Giờ phút này, hắn - lí do duy nhất để tiếp tục chịu đựng đã không còn. Đã hoàn toàn biến mất rồi.

"Ah! Ôi thôi chết! Em không sao chứ?"

Bà chị cùng nhóm ngồi ngay bên cạnh được hôm tốt bụng mang cho em ly cà phê thì chẳng biết vô tình hay cố ý trượt chân, chất lỏng nâu đen tràn trên đống giấy phác thảo nhân vật em cặm cụi vẽ cả ngày, loang lổ hết thảy màu sắc, giờ chỉ còn là đống hổ lốn.

"Chị cố ý?"- Ami nhanh tay rút khăn giấy thấm cà phê đang chuẩn bị tràn đến máy tính. Không nặng không nhẹ lên tiếng, cũng không nhìn đối phương.

"Sao có thể? Chị không-"

"Em mệt lắm, nếu chị ngứa mắt em thì trực tiếp xé nát tung trước mặt em đây này"- Ami vo đống giấy lại thành cục, đứng dậy nhìn thẳng mắt chị ta - "Cảm ơn, em.ghét.cà.phê"

Em vòng tay ra sau đầu ném thứ cục giấy vo tròn vào đúng giữa thùng rác rồi mặc kệ đám người há hốc mồm trước thái độ trái ngược hoàn toàn với Kim Ami từ lúc vào làm đến nay, thẳng phòng giám đốc đi tới.

"Haiz, lại gì nữa đây"- chàng trai trẻ tuổi nhìn thấy cô liền day day mi tâm tỏ vẻ bất lực - "Đừng nói là xin nghỉ làm".

"Vâng"- cô thản nhiên.

"Gì?! Đừng đùa kiểu đấy tiểu thư ơi. Tôi đủ đau đầu rồi"- người ngồi sau máy tính đứng bật dậy, mặt nhăn như quả táo tàu.

"Em không đùa".

"Thất tình?"

"Không có để thất ạ"- Ami vẫn tư thế đứng thẳng, hai tay nắm vào nhau để trước bụng.

|Jungkook| Em biết rồiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ