| 012 - Góc nhìn của công: Giết chóc (5) |

555 35 3
                                    

Quỷ Công

| 012 – Góc nhìn của công: Giết chóc (5) |

Tôi không biết tôi chết trong trường sẽ để lại ảnh hưởng thế nào, tôi cũng chẳng thèm để ý, ở trong mắt bọn họ, có lẽ bọn họ ước gì loại người như tôi sớm ngày biến mất cho rồi.

Cô ả Hoắc Thanh thích lo chuyện bao đồng đó tìm tới nhà tôi, lúc ấy tôi đã có thể hóa thành hình người. Trong lòng tôi tràn ngập sát ý với cô ta, chỉ là vì một nguyên nhân, cô ta thích Lục Hoài Sinh.

Rất khó thừa nhận nó xuất phát từ sự đố kỵ tôi dành cho cô ta, tôi đứng trong bóng tối, ánh mắt nhìn cô ta đầy sương đen. Người của tôi, một ả hề nhảy nhót cũng dám mơ ước, đáng chết!

Cô ta ấn chuông cửa, thấy biệt thự mãi không có ai ra mở cửa liền cau mày. Tôi thầm cười lạnh, người trong nhà này chết sạch cả rồi, có thể ra mở cửa cho cô, chỉ có quỷ. Tôi hóa thành bộ dạng của mẹ, ra mở cửa, lạnh lùng nhìn cô với ánh mắt của kẻ trên ngôi cao.

"Cô là ai?" Ngữ điệu lãnh ngạo.

Sắc mặt của Hoắc Thanh có chút xấu hổ: "Chào bà, tôi là chủ nhiệm lớp của Ngụy Ninh, hôm nay tới là vì..."

Tôi không kiên nhẫn ngắt lời cô ta: "Tôi biết rồi, con trai tôi đã chết, không cần cô đặc biệt tới đây nhắc nhở."

Cô ả ồn ào, thật muốn xé nát miệng cô ta ra.

"..." Hoắc Thanh hoàn toàn không ngờ được thái độ của tôi lại là như vậy, cô ta có chút bối rối.

"Không còn chuyện gì nữa thì cút." Tôi lạnh lùng hạ lệnh trục khách.

Chỉ cần nhìn cô ta thêm cái nữa là tôi sẽ không khống chế được sát ý ngo ngoe rục rịch dưới đáy lòng mình, tôi xoay người, không chút nể nang nào mà đóng sập cửa lại. Xuyên qua cánh cửa, tôi nhìn thấy sắc mặt khó coi vô cùng của Hoắc Thanh, khóe miệng tôi kéo cao.

Chết gần được một tuần rồi, chờ tới ngày đầu thất, tôi có thể không cần sợ dương khí của nhân loại và ánh mặt trời nữa, rất nhanh, tôi sẽ gặp lại thầy.

Sau khi cha mẹ bị tôi giết, tôi đã hút hết oán khí trên người bọn họ, rồi nổi lửa lên thiêu hủy thi thể của bọn họ, hoàn toàn hủy thi diệt tích. Do cha mẹ đã mất tích, người chú ở nước ngoài tiếp nhận công ty, lễ tang của tôi cũng là người chú này xử lý, bận đến chân không chạm đất được.

Mấy ngày nay tôi trắng trợn hút lấy oán khí người chết ở nghĩa trang để tu luyện, tuy rằng đã biến thành quỷ, nhưng tôi phải trở nên mạnh hơn, chỉ có vậy mới có thể vĩnh viễn ở bên thầy.

Ngày đầu thất tới rất nhanh, tôi hớn hở chạy đi gặp thanh niên. Anh ta thấy được tôi, có lẽ là bị tôi dọa, cả nửa ngày rồi cũng không hồi hồn được. Tôi mang theo một thân ướt đẫm nhào vào lòng anh ta, điên cuồng hít lấy hơi thở trên người anh ta, chỉ là mấy ngày ngắn ngủn không gặp thôi đã như qua vài thế kỷ vậy, tôi nhớ anh ta tới độ tim muốn thắt lại luôn rồi.

"Thầy ơi, em đã trở về rồi ..."

Tôi thành công trở về, về bên người thầy, kế tiếp, tôi phải nghĩ cách vĩnh viễn giữ anh ta lại bên mình.

Quỷ CôngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ