Chương 17

1.5K 177 8
                                    

Sau khi ngủ dậy, Vương Nhất Bác cũng không còn quá bận tâm đến vấn đề kia nữa.

Chuyện cần thiết lúc này là bộ phim của cậu cùng Tiêu Chiến đang quay « Ngây Ngô», sắp sửa đóng máy.

Hai người sau khi trở lại đoàn làm phim, phải bắt đầu làm việc ngày đêm để bắt kịp tiến độ quay.

Hôm nay là cảnh quay cuối cùng của cậu.

"Tiêu lão sư, lát nữa có muốn uống rượu không?"

"Buổi sáng ngày mai anh vẫn còn một vài phân cảnh, không thể uống."

"Anh uống nước, em uống rượu." Ngữ khí của cậu không cho phép anh cự tuyệt.

Trở lại phòng mình, cậu nhờ người chuẩn bị rượu, hôm nay không hiểu tại sao cậu lại muốn uống cùng Tiêu Chiến một chút.

Vương Nhất Bác cầm ống thuốc ức chế, trong lòng thầm tự tin mình có thể chống lại được sức hấp dẫn của Tiêu Chiến. Nhưng mà, cậu nghĩ nghĩ, phòng ngừa vẫn tốt hơn. Nghĩ thế, vẫn là tự vén tay áo, tiêm dung dịch ức chế tề vào cơ thể.

——————————————

Cộc cộc cộc. . .

Tiêu Chiến vừa mở cửa, Vương Nhất Bác vô cùng tự nhiên tiến vào bên trong.

Anh nhìn ra được, Vương Nhất Bác có vẻ buồn buồn. Anh cũng vậy.

"Ngày mai là cảnh quay cuối của anh?" Vương Nhất Bác ngồi xuống giường.

"Ừm." Tiêu Chiến giúp Vương Nhất Bác mở nắp chai rượu, "Nói đến thật buồn cười, lần đầu quay phim, lại cùng nam hai chân tình thực cảm, thật khó để thoát vai."

Anh rõ ràng là đang nói đùa, nhưng ánh mắt lại quá đỗi cuồng nhiệt.

"Vậy chẳng phải là do em diễn xuất quá tốt hay sao." Vương Nhất Bác uống hết ly rượu trong tay, nặng nề đặt cái ly xuống bàn, ngữ khí trầm khàn, tựa hồ như muốn phát tiết điều gì.

"Nhất Bác, đóng máy rồi cũng không có nghĩa là không thể gặp mặt." Tiêu Chiến đưa tay muốn sờ lên mái tóc mềm mại của Vương Nhất Bác.

"Này, em rất bận đó" Vương Nhất Bác ngẩng đầu. Ánh mắt gắt gao khóa chặt Tiêu Chiến lại trong đó.

Tay anh sững sờ giữa không trung, "Ừm là, anh quên là Vương lão sư bề bộn nhiều việc."

Vương Nhất Bác nhíu mày, nắm lấy bàn tay sắp sửa rụt về của anh, hung hăng đặt lên trên tóc mình.

"Muốn sờ cứ sờ! Em nói bận anh liền không muốn tìm thời gian đến tìm em ?! Cái lão Alpha ngốc này."

Tiêu Chiến ngơ ngác nhìn cái người đang giận dỗi trước mặt, cảm thấy có chút buồn cười. Anh nhẹ nhàng vuốt ve tóc cậu.

"Anh sợ, sẽ làm phiền em."

"Em cho phép anh làm phiền em. Cho phép anh rảnh rỗi thì đến tìm em."

"Được."

Vương Nhất Bác uống nhiều quá, dần dần không còn tỉnh táo.

Cậu nằm xuống giường, nhắm tịt mắt.

[ZSWW] - Cường O cũng là O (HOÀN)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ