Bảy: Cắm trại

247 60 4
                                    

Theo những gì Hoseok có thể nhớ, mỗi mùa hè chị gái và cậu đều luôn dựng lều ở sân sau, cắm trại ở đó vài ngày hoặc đôi khi thậm chí chỉ vài tiếng nếu hai người căn giờ không chuẩn, vì những cơn mưa bất ngờ chưa bao giờ được liệt vào danh sách cho một trải nghiệm cắm trại hoàn hảo cả. Truyền thống ấy tiếp tục khi cả hai lớn lên, những ngọn đèn thần tiên trải dài từ cửa nhà sau đến chiếc lều nhỏ, lấp lánh giống như những ngôi sao trên cao vào những lúc họ có thể nhìn thấy chúng trên bầu trời đen kịt.

Nhưng chị gái của Hoseok đã tìm thấy một người bạn trai và một nhóm bạn thân, rồi đột nhiên sân sau của họ quá nhỏ để cắm trại. Chưa kể điều đó thật đáng xấu hổ khi bạn đã 19 tuổi và vẫn cắm trại với em trai trong khu vườn sau nhà với những ánh đèn sáng trưng từ ngôi nhà cách đó chưa đầy hai mươi mét. Chị ấy muốn một thứ gì đó nhiều phiêu lưu và tự do hơn, không có sự hiện diện của bố mẹ, và cách duy nhất để bố mẹ chấp thuận một chuyến đi cắm trại với bạn trai và bạn bè của chị ấy chính là đưa Hoseok đi cùng.

"Em không đi đâu, noona," Hoseok nói, không rời mắt khỏi màn hình. Cậu đang ngồi xếp bằng trên sàn trong phòng mình, tay cầm bộ điều khiển Playstation, ngón tay lần mò các nút bấm. Cậu có thể nghe thấy tiếng chị gái mình thở dài và lê la khắp xung quanh phòng.

"Làm ơn đấy?" chị ấy hỏi, giọng ngọt ngào và nhẹ nhàng, và nếu Hoseok quay lại, cậu chắc chắn sẽ thấy cảnh chị ấy làm aegyo, theo kiểu khiến ai cũng phải mủi lòng, nhưng đồng thời nó cũng là kiểu không ảnh hưởng gì đến cậu. Hoseok gọi đó là sức đề kháng di truyền đối với những người anh chị em đáng ghét.

"Xin lỗi nhưng không nhé. Em không quen biết gì bạn bè của chị. Sẽ rất khó xử lắm," Hoseok nói với chị mình trong khi vượt qua một cấp khác của trò chơi và cuối cùng cũng đạt đến cấp cao nhất sau hai ngày vật lộn. Cậu vẫn còn hai mạng, đủ để giành chiến thắng nếu cậu cẩn thận và không bị phân tâm bởi môi trường xung quanh.

"Hobi, chị là chị của em mà. Làm điều đó vì chị đi. Làm ơn đấy!"

"Chúa ơi, noona. Em đã nói không. Bộ khó hiểu tới thế sao?" Hoseok lầm bầm, mắt dán vào nhân vật của mình và những kẻ xấu đang tiếp cận. Cậu nghĩ rằng mình đã nghe thấy tiếng "Tốt thôi" đầy hậm hực ở phía sau và sau đó là tiếng lê lết của những bước chân.

Cuối cùng! Cuối cùng chị cũng sẽ để cậu yên.

Nhưng không. Chị ấy rút phích cắm Playstation khỏi ổ cắm trên tường và nguồn điện tắt ngay khi Hoseok sắp chiến thắng trò chơi ngu ngốc này. Cậu bật dậy, nhấn nút điều khiển với nhiều lực hơn mức cần thiết khi hình ảnh mờ dần trên màn hình. Khi màn hình trở nên tối đen như mực, Hoseok nhìn chằm chằm vào nó như thể chờ đợi một phép màu, chiếc điều khiển vắt vẻo trên ngón tay cậu. Sau đó, Hoseok từ từ quay lại, nhìn chằm chằm vào chị gái mình.

"Chị tệ thật," Hoseok nói với chị mình. "Chị thật sự, thật sự rất tệ! Chị là người tệ nhất trên quả đất chết tiệt này! Và chị xấu tính nữa. Em sẽ méc mẹ."

Chị gái của cậu giả vờ ngây thơ, một nụ cười nhỏ, độc ác trên môi khi chị ấy phe phẩy phích cắm trong một hoặc hai giây, xoay sợi dây cáp bằng các ngón tay, trước khi đặt nó xuống sàn cạnh chân.

Trans | Namseok || Don't wanna dance (with anybody but you)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ