Chương 44: Nghi thức trưởng thành
Khi nằm trong bệnh viện, Tần Ức cảm thấy trong cơ thể mình dường như có một ngọn lửa đang thiêu đốt. Cậu như là người đang bị nướng trên giá, vô cùng muốn nước, thật nhiều nước.
Tới khi cả người ngâm trong nước, ngọn lửa đó như một nguồn năng lượng không ngừng kéo dài cơ thể cậu, tứ chi như bị các sức mạnh khác nhau kéo dài ra, đau đến mức lông mày cậu nhíu chặt.
Nếu Thạch Tĩnh Chi nhìn cẩn thận thì sẽ thấy ngón tay cậu đang duỗi đã nắm chặt lại từ lúc nào mà mái tóc cũng dài thêm 4-5 cm.
Nhưng hiện tại, đối với Thạch Tĩnh Chi, những chi tiết đó không có gì đáng nói. Tần Ức bất ngờ kéo hắn xuống hồ nên Thạch Tĩnh Chi bị sặc mấy ngụm nước. Hắn cố gắng nói chuyện với Tần Ức nhưng cứ vừa mở miệng là nước lại tràn vào.
Tần Ức kéo Thạch Tĩnh Chi xuống không thể nói là nhẹ nhàng. Cậu ở dưới nước mấy tiếng, đau đớn trên cơ thể dần biến mất nhưng ngọn lửa nóng cháy thì vẫn còn.
Cậu muốn có gì đó có thể khiến mình thoải mái, có thể chấm dứt tình trạng này nhưng cậu không hiểu gì(*) nên không biết là mình cần gì. Khi mở mắt ra, còn đang mơ hồ, việc kéo Thạch Tĩnh Chi xuống nước cũng chỉ là bản năng công kích con mồi, cũng không biết là mình kéo ai.
Sự thô lỗ của cậu khiến thân thể Thạch Tĩnh Chi khó chiu. Là một người bình thường không biết bơi, ở lâu trong nước như vậy khiến hắn dường như sắp không hít thở nổi. Vì để Tần Ức tỉnh lại nhanh chóng, Thạch Tĩnh Chi dốc hết sức cho Tần Ức một đấm.
Sức mạnh của hắn không gây tổn thương nhiều cho đối phương nhưng vẫn đủ để gây đau đớn khiến Tần Ức tỉnh táo một chút. Nhận ra Thạch Tĩnh Chi sắp bị sặc chết, Tần Ức vội nhấc hắn lên khỏi mặt nước để thở. Cậu vỗ lưng Thạch Tĩnh Chi để hắn ho ra nước.
Đợi đến khi Thạch Tĩnh Chi thoải mái hơn, Tần Ức đưa hắn từ giữa hồ tới bên bờ. Trải qua một quá trình như vậy, thể lực Thạch Tĩnh Chi đã tiêu hao hơn nửa khiến Tần Ức phải nâng nửa người dưới của hắn hỗ trợ lên bờ.
Đợi tới khi Thạch Tĩnh Chi đã ngồi trên bờ, Tần Ức phát hiện cả người đối phương ướt đẫm. Quần áo mỏng manh của Thạch Tĩnh Chi bị nước làm ướt nhẹp. Cậu đưa tay ra vắt, nước tí tách tí tách chảy xuống.
Tóc Thạch Tĩnh Chi cũng vậy. Sắc mặt vốn nhợt nhạt vì ít vận động nay thêm mấy phần hồng hào. Quần áo ướt đẫm trở nên xuyên thấu, da dẻ lộ ra, đặc biệt là hai điểm trước ngực, như ẩn như hiện, đặc biệt quyến rũ.
Thế nhưng Thạch Tĩnh Chi "ẩm ướt" có đẹp, có quyến rũ thế nào Tần Ức cũng không rảnh mà để ý. Cậu vắt vắt mấy lần rồi lại chìm xuống nước, trong lòng vẫn còn sợ hãi việc mình suýt nữa đã khiến đối phương sặc chết.
Nỗi sợ chiến thắng bản năng, cậu bơi thật xa Thạch Tĩnh Chi, sợ đầu óc mình không tỉnh táo lại kéo đối phương xuống.
Thạch Tĩnh Chi đợi một hồi bên bờ rồi đứng dậy. Gió thổi tới làm da gà hắn nổi lên nhưng sự né tránh của Tần Ức lại làm bốc lên lửa giận trong lòng hắn. Thạch Tĩnh Chi lớn tiếng: "Tần Ức, em đừng có trốn, ra đây cho anh!"
![](https://img.wattpad.com/cover/256533023-288-k610764.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM]Nam thần bình hoa - Trường Nhạc Tư Ương
RomansaTên truyện: NAM THẦN BÌNH HOA Tác giả: Trường Nhạc Tư Ương Thể loại: Hiện đại, huyền huyễn, chủ công người ngoài hành tinh, hài hước, ấm ấp, ngây thơ mỹ nhân (ngư) công x lãnh đạm nữ vương, thụ sủng công, HE. Nguồn: Kho Tàng Đam Mỹ Editor: Đờ *** Nh...