Chủ nhật ngoài tưởng tượng Lâm Túc không đi làm, bận rộn nhiều ngày Diệp Đồng cũng lựa chọn nghỉ ngơi.
Diệp Đồng đối với công việc rất nghiêm túc, có sẵn đầy đủ yếu tốt tâm lý và năng lực chống áp lực, bằng vào nỗ lực từ nhân viên từng bước thăng chức lên cấp quản lý.
Chức vị càng cao trách nhiệm càng lớn, bận rộn bất chấp ngày đêm, nhưng khi cô cảm thấy mệt mỏi sẽ tự mình giảm sức ép và điều chỉnh tâm trạng, đặt xuống công việc, không muốn bị bất kỳ quấy nhiễu nào, chủ nhật thích hợp để bản thân thả lỏng.
Thoáng cái đã 5 giờ chiều.
Kỷ Hoài Thu: Tiểu Đồng Đồng!
Kỷ Hoài Thu: Mình sắp tới!
Thời gian tan tầm vừa tới, Diệp Đồng đúng giờ nhận được tin nhắn của Kỷ Hoài Thu, Kỷ Hoài Thu biết ngày mai Diệp Đồng không đi làm, tâm trạng vui vẻ nở hoa, tự mình tới công ty đón Diệp Đồng tan ca, nhân tiện ăn chùa.
Nếu ngày mai nghỉ, Diệp Đồng quyết định hôm nay không tăng ca, sau khi trả lời Kỷ Hoài Thu, cô đặt điện thoại xuống, lúc này duỗi người không còn thẳng lưng nữa, sau đó sắp xếp ngăn nắp gọn gàng tài liệu trên mặt bàn.
Vừa dọn vừa suy nghĩ, từ khi cô đến thành phố S cũng hai tháng rồi, chưa từng nghỉ ngơi, ngày mai phải nghỉ ngơi thật tốt thả lỏng, ra ngoài mua sắm hoặc cái gì cũng không làm chỉ ngủ nướng.
Nhưng có Kỷ Hoài Thu, ngủ nướng nhất định không được rồi, Kỷ Hoài Thu sẽ kéo cô đi dạo phố chơi, người này chỗ chơi không ngại nhiều.
Tài liệu văn kiện thu dọn xong xuôi, Diệp Đồng cầm bình nước đến phòng trà nước rửa sạch, mới vừa ra cửa thấy Lâm Túc ngồi ở sofa, cô nhìn thấy Lâm Túc nhìn sang, cười chào hỏi:
"Lâm tổng."
Lâm Túc gật đầu, quét mắt qua bình nước trên tay Diệp Đồng:
"Tan ca sao?"
"Ừm." Diệp Đồng trả lời, đi đến bên bồn mở nước, súc bình, phía sau truyền tới giọng Lâm Túc: "Còn 1 tuần nữa tới bữa tiệc cuối năm nên khá bận rộn, gần đây em cực khổ rồi."
Diệp Đồng:
"Đó là công việc của tôi."
"Tôi biết em làm việc rất có trách nhiệm, nhưng đừng quá mệt mỏi, chủ nhật nghỉ chứ?"
"Ừm, nghỉ ngơi một ngày."
"Tôi cũng vậy."
Diệp Đồng:
"Cuối tuần vui vẻ."
Cô rửa xong lau nước, đậy lại, xoay người đi đến bên cạnh Lâm Túc, Lâm Túc đứng lên vươn tay kéo ống tay áo Diệp Đồng:
"Diệp tổng giám, chén kia tôi còn chưa đền cho em, lúc rảnh tôi đưa tới cho em."
Diệp Đồng muốn nói không cần, nhưng nghĩ tới hai bên không nợ gì nhau, cô gật đầu:
"Được."
Lâm Túc cùng Diệp Đồng ra khỏi phòng trà nước, rồi tự vào phòng làm việc của mình.
![](https://img.wattpad.com/cover/173117251-288-k387446.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[BH-HĐ][Edited-Hoàn]Tổng tài cùng tổng giám ôn nhu của mình-Ta là Phong Tử
HumorTác phẩm: Tổng tài cùng tổng giám ôn nhu của mình-Ta là Phong Tử. Tên khác: Trăm sông đổ về một biển. Hệ liệt: Tổng tài lại gọi tôi tới nhà chị ấy! Nhân vật chính: Tổng giám ôn nhu ngây thơ (Diệp Đồng) x tổng tài cao quý lãnh diễm (Lâm Túc). Tổng gi...