Chương 54: Con tê tê??

95 8 0
                                    

Thẩm Duệ mở cửa xe, ánh mắt Thẩm An lập tức tỏa sáng, trên mặt cũng lộ ra thoải mái, gần như lập tức vội cầm tay Thẩm Duệ xoa xoa, vừa sưởi ấm tay Thẩm Duệ vừa mang theo mùi vị oán giận nói, “Anh, sao lại đi lâu như vậy?” Làm hắn lo lắng lâu như vậy… Thiếu chút nữa suy nghĩ miên man có phải xảy ra chuyện gì hay không …

Thẩm Duệ ôn nhu nhìn Thẩm An không tự giác xoa xoa sưởi ấm tay của hắn, đại khái bản thân An An cũng không biết hiện tại sưởi ấm cho Anh hai là hành động giữa anh em bình thường không có …

Đương nhiên, Thẩm Duệ tuyệt đối sẽ không nói ra.

Thẩm Duệ nhẹ nhàng nâng tay sờ mặt Thẩm An, mặt Thẩm An lạnh lẽo, Thẩm Duệ nhíu mày, đang muốn mở hệ thống sưởi hơi trên xe, nhưng Thẩm An lập tức đưa tay ngăn cản nói, “Anh, không cần mở, em còn chịu được. Không lạnh lắm.”

Nhiên liệu trong đoàn đội sử dụng đều có số lượng nhất định, Thẩm An cảm thấy bản thân còn có thể kiên trì nên không cần phải lãng phí.

Thẩm Duệ thấy Thẩm An kiên trì, cũng không mở hệ thống sưởi hơi. Tay bị Thẩm An nắm chặt dùng lực một chút, đem Thẩm An đang kinh ngạc kéo vào trong ngực, ôm chặt lấy, đồng thời yên lặng vận chuyển thiên cơ bí quyết. Thẩm An bị ôm lấy trong nháy mắt thân thể cứng đờ, nhưng khi phát hiện luồng khí ấm áp chậm rãi tiến vào thân thể, Thẩm An dần dần thả lỏng.

“Như vậy có thể ấm áp hơn.” Thẩm Duệ ôn nhu nói, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Thẩm An.

Thẩm An ừ một tiếng, lại ngẩng đầu hỏi, “Anh, đêm nay chúng ta đêm vẫn qua đêm trong xe sao?”

Thẩm Duệ thấp giọng nói, “Không, đợi nhóm lão Chu trở về, chúng ta lập tức dời đi.”
Trong sơn cốc này cùng với ba cái tiểu viện, vừa rồi bọn họ đã quét dọn (quái vật) xong, còn tìm được thiết bị giữ ấm. Có thiết bị giữ ấm, hơn nữa bản thân đoàn đội bọn họ có vật tư, nếu đại tuyết thật sự duy trì liên tục ba tháng, cũng đầy đủ.

Nhưng nếu như có thể đào được sơn động trong núi thì tốt hơn, có nên đào sơn động trong núi không? Thẩm Duệ ôm Thẩm An, nghiêm túc suy tư.

Thẩm An ngẩng đầu nhìn bộ dạng Thẩm Duệ chuyên chú suy tư, ngẩn người, liền an tĩnh rũ mắt, dựa vào bả vai Thẩm Duệ yên lặng vận chuyển linh thủy bí quyết.

********

Vào ban đêm, Thẩm An cùng Thẩm Duệ, cha Thẩm mẹ Thẩm, còn có chị Thẩm Uyển, Cao Phỉ mặt dày mày dạn, Liễu Trình hôn mê, bảo bảo, Ngải Hiểu Sơ, Ngải Hiểu Trân tới tiểu viện nông gia.

Tiểu viện nông gia này có ba lầu, mỗi tầng lầu đều có lò sưởi đất, Ngải Hiểu Sơ nhìn thấy ánh mắt liền tỏa sáng, nhào vào chơi đùa thật lâu, cuối cùng bị cha Thẩm nhịn không được một cước đá văng ra, vén tay áo tự mình ra trận, mới châm được lò sưởi.

Mấy người đơn giản thu thập một chút, liền vây quanh trước lò sưởi âm tường tầng một, vừa ăn cơm, vừa nói chuyện.

“Tiểu Duệ, ngày mai thật sự muốn đi đào sơn động sao?” cha Thẩm vừa uống trà vừa hỏi.

Thẩm An cũng ngẩng đầu nhìn Thẩm Duệ ngồi bên cạnh.

Mạt Thế Trọng Sinh Chi Tiểu Nhân Vật Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ