chap 21 bị bắt

520 63 12
                                    

----

Sáng hôm ấy cậu bị nguyệt kiến và qua thần tra hỏi kịch liệt do hôm qua đi về mà không thông báo.

Sau khi học xong cậu liền chạy đi dò hỏi khắp nơi về tin tức của tinh nham, thực sự ai đó còn đang ngốc nghếch không hiểu ý nghĩa của nụ hôn hôm qua, có lẽ cậu nghĩ nó chỉ là 1 cái hôn tạm biệt chăng ( ngốc)

Tuy cố gắng nhưng thứ nguyệt hoàng nhận lại chỉ là câu nói ' không rõ ' và ' không biết'.

--tối đến

Nguyệt hoàng buồn bã bước về phòng thì nghe chuông báo động vang lên tiếng la hét thất thanh làm cậu lo lắng chạy đi tìm nguyệt kiến.

Thanh kiếm sáng lên nguyệt hoàng như 1 bông hoa máu toả sáng trong đám vampie khát máu.

" Chết tiệt nếu cứ thế này sẽ thể đến chỗ nguyệt kiến mất "

Nguyệt hoàng sau 1 hồi chém giết cuối cùng cũng thoát ra ngoài được liền chạy đi tìm nguyệt kiến nào ngờ chưa đến nơi thì bị chặn lại bởi :

" Nguyệt hoàng!! Tìm thấy em rồi" Dĩ tái vui mừng bước lại gần Nguyệt hoàng thì bị nguyệt hoàng vung kiếm suýt nữa đứt đầu.

" Tên khốn anh đã bắt chị tôi đi đâu hả!?"

Dĩ tái nhăn mày, nhảy lên không chung rồi lao thẳng xuống chỗ nguyệt hoàng.

" Nếu em ngoan thì sẽ sớm được gặp lại họ thôi "

May mà nguyệt hoàng thân thủ tốt còn tiếp được vài chiêu với Dĩ tái, nhưng nói đi cũng phải nói lại huyết mạch của cậu chỉ mới thức tỉnh được 1 phần sức chiến đấu không thể so với 1 vampie quý tộc như Dĩ tái được.

Dĩ tái liếm cái tay dính đầy máu của nguyệt hoàng thán phục nói.

" Bảo bối à, máu của em hình như ngày càng ngon đó nha , thật hứng thú"

" Tên khốn" nguyệt hoàng nghĩ thông.đấu cũng không lại liền quay đầu bỏ chạy, đương nhiên Dĩ tái cũng chạy theo rồi.

" Bảo bối à, em chạy không thoát đâu hahahaha"

Nói xong hắn nhảy lên đánh mạnh vào gáy cậu làm cậu ngất đi.

" Thực mong đợi cuộc sống tương lai của chúng ta nhỉ~' cùng nhau về thôi nào bảo bối " hắn bế cậu theo kiểu công chúa rồi mở cổng không gian rồi biến mất.

" Chết tiệt, nguyệt hoàng đâu rồi" Qua thần đang loạn cả lên vì tìm nguyệt hoàng thì thấy nguyệt kiến hớt hãi chạy đến.

" Lớp trưởng"

" Nam cung nguyệt kiến, nguyệt hoàng đâu em ấy đâu rồi không đi với cô sao?"

" Không có tôi tưởng em ấy đi với cậu"
Nguyệt kiến lo lắng ngồi sụp xuống đất khóc " lỡ... lỡ nguyệt hoàng bị bắt thì sao,hực...tôi..tôi thật vô dụng mà đ..đến em mình cũng....cũng không bảo vệ được.😭😭😭😭" 

" Đủ rồi, có lẽ em ấy đã trốn được rồi tôi tin em ấy có thể đối phó với mấy con vampie nhỏ bé này, bây giờ thì đi thôi"

" Đi..đi đâu cơ "

" Đến nhà của tôi!."

---phía lâu đài

[Đồng nhân+ ĐM] huyết tộc cầm vực - Người Được ChọnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ