~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
"Phế vật... làm mãi một chuyện cũng chẳng xong.""Kim Tử Hiên, tôi không phải đang giúp anh, mà là bản thân tôi muốn báo thù. Không có anh, tôi cũng có thể tìm người khác, chẳng ai tự nguyện thả một miếng bánh lớn như vậy mà không ăn. Cho nên... ông nên cẩn thận thái độ của anh đối với tôi đấy..."
Trong căn phòng u ám, Mạc Từ nắm chặt chiếc điện thoại trong tay, ánh mắt sắc bén như một con thú hoang đang phát ra tia sáng trong bóng tối, giọng điệu lạnh lùng khiến người ta không rét mà run.
Nghe thấy phía đối diện đã im lặng vì câu nói vừa nãy của mình, ánh mắt Mạc Từ hiện lên một tia khinh thường.
"Vậy tiếp theo cậu định như thế nào ? Tôi đợi không nổi nữa rồi, nếu tháng sau không trừ khử được Tiêu Chiến thì cậu có biết tôi sẽ bị tổn thất bao nhiêu không ?"
Chỉ cần nghe giọng nói thôi cũng biết Kim Tử Hiên trong lúc này lo lắng sốt ruột như thế nào, nhưng hắn ta vẫn cố gắng khống chế cảm xúc của bản thân, không thể tuỳ ý bộc phát cảm xúc trước Mạc Từ.
"Hừ... tôi đã sớm nói với anh là đừng có vội. Trừ khử Tiêu Chiến chẳng dễ dàng như anh nghĩ đâu, anh mà không biết tự lượng sức mình thì sẽ mất cả chì lẫn chài đấy."
Mạc Từ lúc này đây không còn dáng vẻ của một người cô độc, không thích nói chuyện nữa. Hắn của hiện tại cao cao tại thượng, còn biết khiêu khích người khác, thậm chí lời nói trong vài phút còn nhiều hơn gấp mấy lần lời nói trong một ngày đi cùng Tiêu Chiến.
"Mạc Từ... đừng nói những lời lạnh lùng như vậy trong lúc này nữa, mọi người cùng chơi một ván đi, nếu còn kéo dài thì Tiêu Chiến sớm muộn cũng phát hiện ra điểm đáng nghi. Lúc đó kẻ chết đầu tiên chính là cậu đó..."
"Những kế hoạch chó chết kia chẳng có chút tác dụng gì, thả một Hứa Tử Nhược, rồi lại thả một Lưu Hải Thần, cuối cùng thì khiến Lưu gia thất bại, còn giúp cho Tiêu Chiến mở rộng thế lực của mình. Chi bằng dùng cách trực tiếp nhất, có hiệu quả nhất cho rồi..."
Kim Tử Hiên vốn dĩ không cần phải gấp như vậy, nhưng những chuyện trước đó cứ tiếp tục thất bại, không gây ảnh hưởng gì đến Tiêu Chiến. Ngược lại còn khiến hắn trở nên lớn mạnh hơn nữa. Vốn cho rằng sau khi Cửu Thần chết thì hắn sẽ mất đi một trợ thủ đắc lực, nào ai ngờ rằng Vương Nhất Bác bây giờ lại trở thành một vị gia chủ mới.
Trong lòng Kim Tử Hiên thầm mắng Lưu Hải Thần không biết bao nhiêu lần. Tuy là người đã chết nhưng cũng không ngăn được cơn thịnh nộ trong lòng hắn ta, đúng là một kẻ vô tích sự.
"Cách trực tiếp nhất, hiệu quả nhất ? Cách gì ?" Mạc Từ hỏi.
"Đánh rắn phải đánh vào tận hang. Chẳng phải Tiêu Chiến rất thích Vương Nhất Bác sao, cứ trực tiếp giết Vương Nhất Bác là được, đó chính là đả kích lớn nhất đối với Tiêu Chiến."
Giọng điệu độc ác và quỷ quyệt vô cùng, Kim Tử Hiên lúc này tựa như một con rắn độc, ẩn nấp trong bóng tối chờ đợi thời cơ rồi cho đối phương một đòn chí mạng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ ZSWW / Chiến Bác ] Sương mù lạnh thấu tâm can - TRANS
FanfictionTác phẩm: Sương mù lạnh thấu tâm can. Tác giả: 矢鬼酒. Đây là bản dịch, vui lòng không đem đi nơi khác, không chuyển ver, xin cảm ơn. Giới thiệu: - Lão đại xã hội đen, máu lạnh, chín chắn - Tiêu Chiến ( Nhị gia ). - Xã hội đen, sói con hung dữ, độc ác...