---Phòng Sinh hoạt chung nhà Gryffindor--
Với tư cách là Huynh trưởng thì cậu hiện đang ngồi ở chiếc ghế Sofa một góc mà làm việc của mình, Hermione đang ở kế bên mà phụ cậu đây, Ron thì hiện đã đi đến sân Quidditch để chuyển giao chức Đội trưởng của mình cho cậu hậu bối nhỏ nào rồi nên hiện không có ở đây. Lúc đầu, Ron đã than thở rất nhiều với cậu ở phòng ngủ về việc luyến tiếc cái chức ấy như thế nào đâu, ôi thôi giờ nhớ lại phải nói là rất hùng vĩ, đầu Harry vẫn còn ong ong đây này
" Còn ai đăng kí nữa không? Nếu không thì anh chốt lại danh đó!!"-Harry đứng dậy cầm danh sách đưa lên rồi cầm lại nhìn một lượt
....
Không thấy ai nói gì thì thêm cậu cũng ngầm hiểu là công việc hết rồi, giờ chỉ còn đi nộp và chờ thông báo nữa thôi
" Vậy chúng ta chốt lại ở đây"-Harry lấy bút đánh dấu và ghi vào số lượng học viên tham gia ở một góc
Đang ghi chăm chú thì bỗng một học viên năm năm hỏi cậu
" Anh Harry, anh không tham gia hả?"-??
" À ừm, anh không có tham gia, có chuyện gì sao Jonny?"- Harry cười đáp, âm điệu nhẹ như lông vũ, đôi mắt tĩnh lặng chuyển dời từ tờ giấy da trên tay mình chuyển lên nhìn vào cậu
Cậu chàng nghe hỏi ngược lại thì mặt có chút đỏ, miệng lắp bắp đáp lại
" D..Dạ không có gì, chỉ là em hơi bất ngờ chút thôi"-Cậu chàng ngượng ngùng gãi má không dám nhìn thẳng vào Harry, còn cậu thì bật cười khanh khách nhìn đứa nhỏ nhỏ hơn cậu ba tuổi
" Đúng là đẹp thật!"- Jonny mặt hiện vài vệt hồng quay chỗ khác thầm nghĩ
Cô kế bên đã dọn xong đống giấy của mình, quay qua Harry thì thấy Jonny đang khó xử rồi nhìn qua Harry mà cười lắc đầu. Có lẽ mọi người không biết nhưng Jonny là một trong số những fan hâm mộ cuồng nhiệt Harry nhưng đó chỉ là lúc trước mà thôi, từ lúc nhập học đến nay Hermione đã không ít lần mà cũng thấy bóng dáng cậu học trò nhỏ này lãng vãn gần chỗ Harry. Và đương nhiên cậu chàng ngại ngùng ấy cũng là nạn nhân bị sa vào cạm bẫy không lối thoát của cái tình yêu mang tên-Harry
Không biết là do cậu ấy không hiểu hay vờ giả bộ không biết cảm tình mà cậu bé đó dành cho mình nữa, mặc dù kiểu này không phải là lần đầu mà cô thấy ở những người khác đã ve vãn, tán tỉnh cậu ấy nhưng đều bị cậu ấy từ chối và đánh cho tan nát, có khi lại phản tác dụng lại với mong muốn...Nhìn biểu hiện ngây ngốc đó chắc chắc là cậu ấy không hề biết gì về mấy kiểu tán tỉnh đó đâu, chung chung thì cô vẫn thấy cậu bé Jonny là người được nhất đi, dù hơi tội cậu bé...Tóm lại, nếu như Harry không nhận ra dù cô có làm gì thì cũng vô ích, chả giúp gì được cho cậu bé đó đâu, bởi cô đã bó tay trong phương diện tình cảm và quan hệ của cậu bạn thân này mất rồi!
Cô thở dài đi đến tặng cho cậu một quyển sách vào đầu và giải vây cho cậu bé tội nghiệp đang chịu "tra tấn" tinh thần
" A đau quá! Mione sao bồ đánh mình!"- Harry ôm đầu, mắt rưng rưng đáng thương nhìn cô mà than
" Thôi nào Huynh trưởng đáng kính của tôi ơi, đừng ở đây tám nữa mau đi nộp thôi nào!"-Hermione chống hông đứng phía sau lưng cậu mà nhắc nhở, ai oán mà than
BẠN ĐANG ĐỌC
[Drahar] Sự thật và lời chúc!!
Fiksi PenggemarĐôi lời: Xin chào mọi người! Đây là một trong số các tác phẩm Lia viết trong thời gian còn khủng hoảng, sốc tinh thần vì sự mất mát của nick cũ nên cảm giác lúc mình viết có chút sao sao ấy, lúc mình đọc lại chỉnh sửa thì theo cảm nhận không hiểu...