Chương 9

39 2 0
                                    

🍑 02/06/2021

Tôi vẫn dậy sớm như thường lệ, nhưng lần này tôi không chỉ làm đồ ăn cho một người....mà còn phải chuẩn bị cả bữa sáng lẫn bữa trưa cho cả Tử Dật và Diệc Hàng. Tôi cảm giác bản thân như người mẹ đang chuẩn bị đồ ăn cho mấy đứa con của mình vậy.

"Này, dậy đi, không thì khỏi ăn sáng!" Tôi đánh thức họ bằng cách kéo hai người ra khỏi giường.

"Oái!" Diệc Hàng vừa nói vừa xoa mông.

"Làm ơn đi cô gái, thục nữ xíu được không?!" Tử Dật nói.

"Tự dùng báo thức đi, kiểu gì nó chả nhẹ nhàng hơn em." Tôi nói rồi bước ra khỏi phòng của họ. Nghe thấy ai đó gõ cửa nên tôi đã ra mở.

"Diệc Văn?"

"Cậu có cần giúp đỡ không?" Diệu Văn hỏi

"Không, không sao đâu. Cậu có muốn vào nhà không?" Tôi mời cậu ấy vào trong.

"À, không cần đâu, mẹ tôi bảo tôi qua hỏi thăm chút." Diệu Văn nói.

------------------------------

Sau khi chuẩn bị xong, bốn người chúng tôi cùng nhau đến trường. Vì Á Hiên đang bị ốm nên không thể đi cùng chúng tôi. Thời điểm bước vào trường, tôi thấy được rất nhiều học sinh đang xì xào và nhìn chằm chằm chúng tôi.

Khó chịu thật đấy!

Tôi ghét kiểu chú ý này nên tôi bước đi nhanh hơn ba người họ. Diệu Văn quyết định đến phòng phụ đạo trước khi vào lớp. Vì vậy, tôi đã bị bỏ lại một mình, dù sao thì Tử Dật và Diệc Hàng cũng là học sinh năm ba, họ đâu thể đi cùng tôi đến lớp học của năm nhất được!

Tôi định ngồi yên nhưng ai đó đã kéo tóc tôi. Hóa ra đó là người được gọi là "bạn cùng lớp".

"Quá nhiều rồi đó, Từ Lộ Khiết." Cậu ta nói.

"Bọn tôi không thèm gây sự với cậu vì bảy vị vương tử coi cậu là bạn của họ. Nhưng giờ cậu lại sống chung với Tử Dật và Diệc Hàng?!" Cậu ta vung tay tát tôi, nhưng thật may mắn là tôi đã né được.

"Vậy thì hãy rủ họ về sống với cậu đi." Tôi nói rồi đảo mắt.

"Sao cậu không chỉ cho tôi vài cách tiếp cận họ nhỉ? Như cái cách mà cậu đã 'quyến rũ' họ ý." Cậu ta nói tiếp.

Thật là....Tôi quyết định im lặng vì tôi không có gì để nói với bọn họ cả.

"Bán bơ luôn?" Cậu ta đột nhiên tạt nước vào người tôi, khiến bộ đồng phục của tôi ướt sũng. Tôi thực sự muốn đánh trả đó nhưng đó lại không phải là phong cách của tôi. Tôi định đứng dậy thay quần áo nhưng bị cậu ta đẩy ra, may mà có người đỡ được. Tôi nhìn người đó và cậu ấy trông thật quen.

Chỉ Nhược? Sao cậu ấy lại ở đây?

"Đi." Cậu ấy kéo tôi ra khỏi lớp học để đi đến phòng vệ sinh nữ. Cậu đưa cho tôi một bịch khăn giấy cùng với một bộ đồng phục sạch sẽ.

"Cảm ơn nhưng sao cậu lại làm vậy?" Tôi hỏi.

Cậu ấy hoàn toàn không thèm trả lời tôi và chỉ quay người rời khỏi.

[TRANS] Study Group _ awiie-sensiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ