Ten

1.1K 188 7
                                    

Minjeong's view

Ngày tháng trôi qua và tôi dần quên chuyện về chị Karina. Tôi đã lấy lại hứng thú với cuộc sống của mình một lần nữa và bắt đầu đi chơi với Aeri và Yizhuo thường xuyên hơn, hai người họ trở thành bạn thân nhất của tôi. Tôi cũng nhận thấy rằng cả hai người bọn họ trở nên thân thiết với nhau hơn và tôi rất vui vì điều đó.

_Minjeong, em có thể gọi món bàn bốn giúp chị được không? Cảm ơn em nhiều.

Hôm nay là một ngày rất bận rộn, đặc biệt là bên trong quán cà phê. Tôi lập tức đi đến bàn bốn. Nơi một người đàn ông với một phụ nữ đang mang thai đang ngồi xem thực đơn.

_Chào buổi sáng. Hai người đã muốn gọi món chưa ạ?

Tôi nói và mỉm cười.  Người phụ nữ mang thai trông rất xinh đẹp, tôi nghĩ chị ấy ở độ tuổi hai mươi và người đàn ông kế bên hẳn là chồng chị. Chị ấy mỉm cười đáp lại tôi và sau đó trả thực đơn về lại cho tôi và gọi món.

_Em hiểu rồi ạ. -tôi nói sau khi ghi chép cẩn thận vào trong cuốn sổ nhỏ.

Tôi quay lại chỗ chị Riri, chị ấy cũng đang bận rộn chuẩn bị order của khách hàng khác trong quầy. Tôi để tờ giấy và phục vụ những người khác trong khi chị Aeri vẫn đang chuẩn bị món cho bàn bốn.

_B4 - Aeri hét lên trong micrô.

Tôi ngay lập tức chọn khay và quay trở lại bàn bốn. Hai người đó trông thậy hoàn hảo khiến lòng tôi có chút ngưỡng mộ. Họ đang mải nói chuyện khi tôi đặt một ly expresso và một ly nước cam ép của họ trên bàn. Không phải tôi muốn nghe lén đâu nhưng mà lời chị ấy nói vô tình lọt vào tai tôi thôi.

_Anh, em rất vui vì đứa nhỏ trong bụng chuẩn bị chào đời.

_Anh cũng vậy. -người đàn ông vuốt ve vùng bụng của vợ mình và tôi thấy hai chữ hạnh phúc viết rõ trên khuôn mặt anh.

_Nhân tiện, em đã chọn một cái tên cho con rồi.

_Tốt đấy. Em chọn tên trong số những cái gợi ý của anh phải không? -Người đàn ông hỏi.

_Đúng thế.

_Vậy em chọn tên gì?

Tôi đặt xong hai ly nước trên bàn. Tôi định rời đi nhưng rồi tôi đã sững người khi nghe thấy cái tên tôi đã luôn trốn tránh suốt mấy tháng nay.

_Karina. Tụi mình sẽ đặt tên cho con là Karina. -người phụ nữ nói.

"Karina."

"Karina."

"Karina."

Giọng người phụ nữ vang lên liên tục trong đầu tôi.

_Em gái, em có sao không?

Tôi vừa định thần lại khi chị gái nắm lấy cổ tay tôi. Tôi nhìn họ và trông họ rất lo lắng.

_À v-vâng. Em không sao. Em xin lỗi. -tôi trả lời.

Lần này người đàn ông hỏi tôi.

_Em chắc không? Trông em không ổn tí nào.

_Vâng, em xin lỗi. Đã làm phiền hai anh chị rồi ạ. -Tôi trả lời rồi đi nhanh vào phòng tiện nghi.

Tôi cần phải bình tĩnh lại trước quay lại nhận khách tiếp, quán còn đang khá đông khách.

_Cái quỷ gì vậy? Đứa bé trong bụng cũng tên Karina à?

Tôi nói chuyện với chính mình. Lắc đầu để xua đi suy nghĩ lung tung, tôi giật mình khi cánh cửa phòng tiện nghi mở ra và người phụ nữ mang thai lúc nãy bước vào.

_Xin lỗi vì đã đến đây. Nhưng lòng chị cứ lo lắng không biết em có ổn không.

_Không sao đâu chị. Em xin lỗi nếu em làm cho vợ chồng anh chị lo lắng nhưng em thực sự ổn. -Tôi trả lời.

_Nếu em ổn thì không sao rồi, nhưng mà làm ơn hãy nhận danh thiếp của chị nhé. Chị vẫn muốn biết rằng nếu anh chị rời đi thì em vẫn ổn. Xin lỗi em, con người chị hơi kỳ quặc.

Tôi cầm tấm danh thiếp của chị ấy trên tay để khiến chị ấy an tâm hơn. Chị ấy mỉm cười với tôi, và tôi cũng vậy.

_Tốt rồi. Vậy thì chị đi nhé. -chị ấy nói trước khi rời khỏi phòng tiện nghi.

Bẵng một lúc sau đó, tôi mới có dịp xem tấm danh thiếp trên tay mình.

"S & J Clothing Line"

Tôi đọc địa chỉ mà nơi tôi nghĩ là một công ty chuyên về thời trang. Tự hỏi bản thân bao giờ tôi cũng sẽ giống như họ. Sống một cuộc sống giàu có trở lại.

Khi tôi lướt qua tấm danh thiếp trên tay mình, tôi liền thấy một địa chỉ khác bên dưới địa chỉ của công ty. Tôi lấy bút trong chiếc tạp dề còn đang đeo, tô đỏ địa chỉ công ty trước trong khi đó liền nhìn thấy có một ghi chú được viết đậm trên địa chỉ thứ hai.

"ĐỊA CHỈ NHÀ (NEW)" đã được viết.

Tôi gạch chân nó màu đỏ và phải công nhận một điều là địa chỉ này với tôi thì trông quen thuộc lắm. Hình như tôi đã thấy qua ở đâu đó rồi. Tôi bắt đầu đổ mồ hôi và tim tôi đập nhanh khi tôi đọc chậm rãi từng con số và con chữ trên tấm thẻ. Tôi lập tức đi ra khỏi phòng tiện nghi sau đó vào trong quầy lấy túi xách.

_Cuối cùng thì em cũng ở đây. Một trong những khách hàng nói rằng em trông xanh xao lắm, em ổn không Minjeong?  -Aeri lo lắng nói khi tôi bước vào quầy nhưng tôi không để ý đến chị ấy và vội lấy điện thoại ở trong túi ra.

Tôi ngay lập tức mở cái ứng dụng trên điện thoại của mình và so sánh địa chỉ trên danh thiếp với địa chỉ trên điện thoại của tôi. Ngay lập tức, chân tôi yếu đi khiến tôi mất thăng bằng và suýt ngã xuống sàn nhưng may mắn là chị Aeri đã giữ tôi lại kịp thời.

_Cẩn thận! -Aeri vừa nói vừa đỡ tôi đứng dậy.

_Không, điều này không thể xảy ra.

_Đang xảy ra? Cái gì đang xảy ra? -chị ấy hỏi lại.

_Aeri, em xin lỗi nhưng em cần phải đi. Em có việc đột xuất, xin hãy nói với chú Lee trừ hết thời gian làm việc của em hôm nay nhé. Em thực sự cần phải đi ngay bây giờ.

Tôi nói và cầm túi và tháo tạp dề rồi rời đi.

_Chờ chút Minjeong! Chú Lee có thể sẽ mắng em đấy!

Tôi nghe thấy Aeri hét lên. Tôi không quan tâm nếu chú ấy có la mắng tôi hay sa thải tôi hay không nữa rồi. Tất cả những gì tôi muốn bây giờ là biết được sự thật đằng sau địa chỉ này. Tôi phải hỏi chị Karina cho ra lẽ.

[to be continued]

Kim Cún up hình đáng yêu quá ><
Hai bé trước khi đi ngủ còn thả cơm tros nên mình mới có động lực up tiếp nè. :))))

WINRINA [TRANS] - 12:00 Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ