Chương 9: Cùng A Xuyên điện thoại play, cưỡi ở trên chăn cọ bướm + ở siêu thị lại bị cưỡng gian, thân phận của nam nhân mang khẩu trang
Lam Vũ Trạch giữa lúc nửa mê nửa tỉnh nhớ mang máng đêm qua thế nhưng lại ngủ ở phòng Trần Lâm, nghĩ tới đây lập tức sợ đến mức buồn ngủ hoàn toàn biến mất. Vậy mà vừa mở mắt lại là ở đúng gian phòng của mình, chỉ là Lý Chấn Viễn đã không ở bên người. Cậu chậm rãi ngồi dậy, phát hiện trên tủ đầu giường dán giấy note, phía trên là lời nhắn Lý Chấn Viễn viết:
"Bảo bối, công ty tạm thời sắp xếp anh đi công tác, thấy em đang ngủ say nên không nói cho em biết. Anh và Trần Lâm đi trước! Ngoan ngoãn chờ lão công trở về! Ba anh đại khái ngày mai đến, việc trong nhà nhờ em! Yêu em!"
Lam Vũ Trạch có chút chột dạ gọi điện thoại cho nam nhân, Lý Chấn Viễn nói cũng không rõ lắm tại sao đột nhiên bị phái đi công tác ở thành phố bên cạnh. Phỏng chừng có thể phải hơn dăm ba hôm mới có thể trở về.
Lam Vũ Trạch nghe ngữ khí nói chuyện của nam nhân chắc là không có phát hiện chuyện tối hôm qua, thở dài nhẹ nhõm một hơi đồng thời trong lòng lại càng phiền muộn, Trần Lâm tại sao lại muốn làm vậy chứ... Bản thân đối với Trần Lâm đến tột cùng là tình cảm gì đây...
Lam Vũ Trạch thở dài một hơi, đang chuẩn bị thức dậy rửa mặt chải đầu bỗng nhiên tiếng điện thoại vang lên, vừa nhìn điện thoại hiển thị "A Xuyên", tâm tình của cậu lập tức khá hơn nhiều.
"Uy... A Xuyên sao?" Vừa nghĩ tới sự tình lần trước trên mặt Lam Vũ Trạch bắt đầu tỏa ra nhiệt khí, ngay cả thanh âm cũng mang theo chút ý vị thẹn thùng.
Lục Nghiêu Xuyên vừa nghe thấy thanh âm của Lam Vũ Trạch, lập tức nhớ lại đôi vú tuyết trắng đẫy đà kia cùng với tao bướm dâm thủy không ngừng, tiếng gọi giường dâm đãng mị hoặc của Lam Vũ Trạch bắt đầu không ngừng quanh quẩn ở trong đầu. Nghĩ tới đó hắn cũng đỏ mặt, ngay cả lời đều có chút nói không nhanh nhẹn: "Ân... Vũ... Vũ Trạch. Bởi vì anh hôm nay... Xế chiều hôm nay nghỉ phép! Đợi lát nữa làm xong liền không bận! Cái kia... Em... Em có rảnh không?" Hắn còn chưa nói hết bên kia điện thoại lập tức truyền đến một trận tiếng cười, lão nhị của Lục Nghiêu Xuyên bỗng nhiên có cảm giác. <Ginga96>
Hắn chỉnh điện thoại di động thành chức năng mở loa, lấy ra quần lót dính đầy dâm thủy ngày ấy Lam Vũ Trạch cho hắn, tiếp theo vừa cởi khóa kéo quần.
Lam Vũ Trạch có thể đoán được người bên kia điện thoại đỏ mặt dáng vẻ ấp a ấp úng, đã muốn cười lại cảm thấy nam nhân cực kì khả ái, không khỏi nghĩ đến ngày ấy hắn đỏ mặt ngậm cái vú của mình, bộ dáng vừa co quắp vừa chuyên tâm liếm hút...
Lam Vũ Trạch một bên vuốt ve vú của mình một bên làm nũng nói: "Có rảnh a... A Xuyên, rất nhớ anh... Buổi tối tới nhà em ăn cơm được không?"
"Ân... Tốt... Ách a... Vũ Trạch... Vũ Trạch..." Lam Vũ Trạch mới vừa nói xong Lục Nghiêu Xuyên lập tức đáp ứng, cùng lúc đó tiếng hít thở trong điện thoại truyền ra cũng trở nên có chút dồn dập, nam nhân bên kia điện thoại luôn kêu tên của cậu...
Lam Vũ Trạch vừa nghe thấy tiếng thở dốc trầm thấp gợi cảm của Lục Nghiêu Xuyên cơ thể cũng trở nên trống rỗng, tao bướm động tình chảy ra dâm dịch, Lam Vũ Trạch liền duỗi ngón giữa đưa vào bắt đầu chậm rãi cắm rút, "Ân a... A Xuyên... Tao bướm thật ngứa... Quần lót của em... Hắc a... Anh còn giữ không? Anh mấy ngày nay... Ân a... Có thao người khác không..."