Chương 7

732 81 0
                                    


Cô gái mắt một mí cố bỏ qua cơn đau đớn từ cổ tay truyền đến, để cho bản thân được kéo đi bởi một con thỏ đang tức giận. Thậm chí chỉ cần nhìn từ phía sau cũng đã đủ để Sáp Kỳ biết tâm trạng của nàng không tốt một chút nào. Cô chỉ đành ngậm đắng nuốt cay suốt quãng đường từ khu vườn đến phòng họp của Hội đồng học sinh.

"Mọi người vui lòng đi ra ngoài".

Châu Hiền lạnh lùng lên tiếng, vẫn còn nắm chặt cổ tay cô.

"N-nhưng tụi mình đang họp mà."

Trí Tú nói và bối rối nhìn vào hai người.

Châu Hiền đảo mắt.

"Làm theo lời tớ đi, Kim Trí Tú".

Sự im lặng bao trùm căn phòng nhưng vẫn không một ai di chuyển. Sáp Kỳ nhăn mặt khi cổ tay chợt trở nên đau hơn.

"ĐI RA NGOÀI!"

Chỉ trong vài giây, Sáp Kỳ cuối cùng cũng ở một mình với Châu Hiền sau khi Trí Tú đi ra, dùng ánh mắt chúc cô may mắn và đóng cửa lại.

Ừ, tôi cũng chúc tôi may mắn.

Nhưng ngay khi cửa đã đóng lại, Châu Hiền vẫn không buông tay ra.

"N-này, cậu bỏ tay tôi ra được chưa?"

Sáp Kỳ cẩn thận lên tiếng, cố rút tay ra khỏi nàng.

"Nó..hơi đau".

Dứt lời, cổ tay của cô lập tức được nới lỏng khi Châu Hiền đột nhiên buông ra.

"T-Tớ..xin l.."

Nàng suýt nữa đã nói lời xin lỗi nhưng đã kịp thời nuốt xuống. Sau đó, nàng bước về phía cái bàn đang đầy ngập những giấy tờ.

Cô mím môi, ôm lấy cổ tay đã sưng đỏ của mình.

Châu Hiền chưa bao giờ hung dữ với cô như vậy. Có lẽ nàng đã thật sự tức giận khi cô để cho người lạ bước vào trường.

Nhưng tại sao nàng lại tức giận như vậy? Trường đâu có luật nào cấm đâu ta...

"Cậu có biết cậu đã làm sai điều gì không?"

Quay lưng lại với cô, Châu Hiền chợt đặt câu hỏi. Sáp Kỳ nuốt nước bọt, bỗng nhiên cảm thấy hồi hộp.

"Ừm..vì đã cho chị Khuê Lợi vào trường?"

"Sai. Cậu còn hai cơ hội để trả lời".

Hàm của cô suýt nữa thì rớt xuống, cô lúi cúi nắm lấy vạt áo đồng phục của mình.

"Bởi vì...bởi vì...."

Sáp Kỳ thật sự không biết bản thân đã làm sai điều gì để phải bị phạt. Cô đã cố hết sức né tránh rắc rối, để không phải được "mời" lên phòng Hội đồng, đối mặt với đồng bọn của Châu Hiền.

"Ý cậu là cậu không biết mình đã làm sai chuyện gì sao?"

Cuối cùng Châu Hiền cũng quay lại, đối mặt với cô, trên khuôn mặt là biểu cảm băng giá. Sáp Kỳ chậm chạp gật đầu, gãi cổ.

"Cậu kêu tôi phải chịu hình phạt thay cho chị Khuê Lợi".

"Chị Khuê Lợi cơ đấy".

[BH][Hoàn]Mặt khác của câu chuyện - SeulReneNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ