Shot 12 - Là anh thích Jihoonnie hay...anh thích em?

294 24 32
                                    

Hyunsuk ngồi bệt xuống vệ đường. Anh đã chạy khắp sân trường hết cả buổi chiều, sau đó, lại ba chân bốn cẳng lục tung con đường từ trường đến chung cư Gangnam. Tất cả mọi nơi mà cả bọn thường lui tới, kể cả những khu chợ sầm uất gần đó với hy vọng sẽ tìm được. Điện thoại ư? Anh gọi Yoshi, Jihoon và cả Junkyu cũng chẳng thấy ai nghe máy cả. Tất cả mọi thứ như muốn chống lại anh. Kể cả tấm thân anh cũng trở nên mệt mỏi đến vô lực. Đánh nhau cũng chả đuối sức như vậy. Ngồi thở thêm một lúc, Hyunsuk lại lôi chiếc đồng hồ ra, lặng lẽ ngắm nhìn. Tiếng tích tắc khiến anh bình tâm lạ thường

Buổi chiều khi anh tỉnh giấc trong phòng y tế, nhớ đến lúc nãy hình như Mashiho có rơi gì đó trên sân thượng nên anh quyết định lên đó lấy về. Dù sao cậu ta cũng nằm ở đây, nếu không tự tay đưa được thì nhờ Yoshi đưa hộ cũng chả mất mát gì. Lúc đến cửa phòng y tế thì anh có đụng mặt bé Asahi. Ánh mắt cậu lạnh lẽo lướt qua anh rồi đi vào phòng, coi anh như không khí. Được thôi, tuy rằng có chút không thích nhưng anh cũng chả muốn tham dự vào mấy cái mối quan hệ dây mơ rễ má của nhóc Mashiho kia chút nào.

Hyunsuk đút hai tay vào túi quần, đi lững thững lên sân thượng. Chiếc đồng hồ nằm chỏng chơ giữa sàn, ánh mặt trời về chiều quét lên một màu cam óng ánh. Anh càng đến gần, hình dáng vật dụng kia càng rõ nét. Hình như nó quen quen...Hyunsuk cúi xuống, dòng chữ "Choi Hyunsukkie" bắt mắt quen thuộc.

Hình ảnh nhóc con nhỏ nhắn tiến đến tháo cái đồng hồ của mình đeo lên tay anh, còn đồng hồ của anh thì bị lấy mất

- Nó...sáng hơn

Đoạn hội thoại trước đó như ánh đèn flash vụt qua trong tâm trí. Nụ cười rạng rỡ kia đã khiến anh quên đi danh tính của người anh thương, giờ nó lại dòng nước tràn khỏi cái hộp quên lãng, len lỏi trở lại trí nhớ

- Tên? – cậu nhóc kia bập bẹ tiếng Hàn – Cậu..? Tên cậu...là gì?

- Hyunsuk. Choi Hyunsuk

- Watashiwa..ah..tôi..Mashiho

Mashiho...Mashiho...Mashiho...

Sao anh lại có thể quên chứ? Sao anh có thể nhận định nhầm người chứ? Ánh mắt rực rỡ khi nhìn thấy anh, có phải em đã biết đúng không?

Ấn tượng đầu tiên của anh về em là gì nhỉ?

Một thằng nhóc lạ hoắc, chiếm hết sự quan tâm của Jihoon. Cho dù lúc đó, anh khó chịu vì Jihoon mang đồ ăn cho em, thì anh cũng không thể phủ nhận hôm đó anh đã nghĩ về em. Tại sao Jihoon lại thân thiết với một người như thế?

Ngày thứ hai gặp lại, Mashiho vẫn tỏa sáng với nét riêng của em. Điều đó khiến anh bực bội, những người khác trong trường còn bàn tán xôn xao hôm nay nhóm anh nạp thành viên mới. Còn chưa kịp cảnh cáo thì ai đó nói rằng "uầy, Mashiho lớp 12-2 đó, đẹp trai đáng yêu quá chừng chừng". Máu nóng lên não, Hyunsuk liền đưa mắt nhìn một lượt, thế là chẳng còn ai nói câu nào. Chưa xong, chứng kiến Doyoung nhìn nhóc con ấy, thêm Jihoon. Lửa chưa kịp hạ thì đã được đổ thêm dầu. Cái cắn hamburger gà lại thêm một lực lớn. Khi đó, Mashiho cười rạng rỡ nhờ Jaehuyk chiếu cố Asahi gì đó khiến anh ngơ ngẩn nhìn. Nụ cười kia trong trẻo đến quen thuộc. Chắc là ảo giác của anh đi?

[MashiSuk][Fanfic] In the IllusionNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ