Chap 4 : Tán Tán Phân Hoá

1.6K 210 24
                                    

Vương Nhất Bác lòng tràn đầy niềm vui vẻ khi đã thoát được vòng kiểm soát của gia đình.

Đây là thôn Hạ sao? Con đường trải đầy tuyết lạnh trắng xoá cả vùng nhưng những cánh hoa anh đào còn nở rộ nương theo ánh mặt trời ấm áp. Tiểu Mặc mua hai xâu cá viên bên đường cho thiếu gia, hắn cẩn thận cầm lấy.

Nhìn vào ai cũng biết hắn và tiểu tử đi theo không phải là người của vùng này. Hắn cắn một miếng cá viên vào miệng nhai, nóng hổi lan cả vòm họng.

"Woa, chỗ nhỏ xíu này cũng có món cá viên ngon thế à"

Tiểu Mặc vừa nhai vừa nói, chả qua là y định nhân dịp xuống thôn Hạ thăm cô người yêu bé nhỏ đang học tại trường BX thôi. Thiếu gia của y có cho vàng hắn cũng không đi xa đến vậy may là nhờ vụ xem mắt này đã cứu vớt.

"Thiếu gia...cậu định thế nào?"

Vương Nhất Bác dùng khăn tay lâu miệng sau đó quăng vào người Tiểu Mặc ung dung nói.

"Trước mắt đi tham quan nơi này đi, khi nào chán rồi về"

Tiểu Mặc vui mừng nhanh chân chạy theo thiếu gia của mình, họ thuê một phòng trọ cao cấp tại thôn Hạ. Ngày qua ngày nhà họ Vương hết cách vì cậu con trai độc nhất vẫn không chịu cặp kê lấy một người, suốt ngày lêu lỏng sẽ sinh tật hư.
.
.
Nhắc lại bên này, Tán Tán đang nướng khoai lang, bếp lửa làm hồng cả cái mũi lẫn cái má sữa dịu ngọt của cậu. Tán Tán xoa xoa hai tay vì trời lạnh.

Áo trên người bó cậu như một chiếc bánh ú của mùa tết Nguyên Tiêu năm nào.

"Tán Tán, con lại đây"

Mẹ Tiêu đang dệt áo, tính theo bao nhiêu mùa trăng thì chỉ còn mấy khắc là Tiểu Tán của nhà mình phân hoá thành omega. Mẹ Tiêu đôi mắt nhuốm màu u buồn kéo cậu lại xoa xoa đôi gò má ửng hồng.

"Tán Tán, con ăn đi"

Tán Tán vui mừng cầm lấy khoai lang vừa thổi vừa ăn, dường như mẹ đang có tâm sự, hay mẹ bệnh rồi chăng.

"Mẹ, mẹ sao vậy? Sao mẹ lại khóc?"

Mẹ Tiêu có dệt cả trăm công vải cũng không trả nổi nợ, tiểu Tán Tán lúc nhỏ bên cạnh bà chạy nhảy đến khi lớn một chút cũng là quanh quẩn bên cạnh ba mẹ.

"Tán Tán, mẹ không sao cả...mẹ không sao"

Tán Tán có chút ngốc nghếch, gần đây thân thể cậu không ổn định nhưng mà tối qua hứa sẽ đi sinh nhật Tiểu Hoa cùng lớp, cậu chạy vào nhà mở học bàn gỗ ra lấy chiếc vòng mà cậu đã dành cả đêm qua để thắt tặng sinh nhật Tiểu Hoa. Môi hồng hé mở nụ cười, răng thỏ ngày càng dễ thương hơn trước. Tiểu Hoa là omega nhưng cô ấy rất yếu đuối, cậu cũng là omega thế mà vẫn chưa phân hoá.

Tán Tán rất hồi hộp có phần run sợ cho chuyện mình phân hoá, có đau đớn hay khó chịu không? Tán Tán viết vào quyển nhật ký.

"Omega phân hoá sẽ ra sao nhỉ?"
.
.
.
Tiểu Hoa tổ chức sinh nhật nhỏ tại quán ăn nhỏ ven đường, A Đông ngồi cạnh Tán Tán. Hôm nay Tán Tán mặc chiếc áo len ấm màu xanh dương nhạt mà mẹ đã may cho cậu, mũi đỏ hồng vì lạnh. A Đông bên cạnh nắm tay cậu xoa xoa cho cậu ấm hơn.

[BJYX] ABO • Tán Tán Nhà Em Ở Đâu Thế?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ