Chương 18: Thảm sát ở Shibuya (phần 5) Buổi sáng hoảng loạn.

1.2K 193 23
                                    

Sau cái đêm nhìn thấy xác nữ sinh xấu số, bạn không thể ngủ được một giấc đúng nghĩa.

YF/N 1 và YF/N 2 đã đến Shibuya rồi, có nghĩa là việc truy bắt tên sát nhân kia đối với bạn sẽ nhẹ nhàng hơn.

Baji hôm qua về khuya, chẳng biết hắn đi với ai mà lúc về nhà sắc mặt khó coi cực.

Bạn cũng vì buồn ngủ quá nên cũng không để ý, chắc chắn Baji cũng không muốn nghe bạn nói chuyện.

Chợp mắt được một lúc lại cảm thấy khó chịu. Nhìn cứ như đang ngủ nhưng thật ra bạn vẫn còn tỉnh, và bạn duy trì cái trạng thái nửa tỉnh nửa mê này đến khi mặt trời vừa lên đỉnh.

Baji đã ra ngoài từ sớm, hẳn lại đi tụ tập với đám bất lương mà bạn nói hôm qua.

"Sao cũng được." Bạn gãi đầu, lầm bầm "Miễn nay nó về an toàn."

Tối hôm qua trước khi về nhà, YF/N 1 đã đưa bạn một cái vòng có gắn định vị.

Tất nhiên ông anh này sẽ nói với phía cảnh sát, và họ sẽ theo dõi bạn qua cái định vị này.

Cũng may chỉ là định vị bạn đi đến đâu chứ không giống như camera giám sát. Nếu thật sự là camera, bạn sẽ cảm thấy phiền lắm.

Cầm điện thoại lên định kiểm tra xem hôm nay thời tiết thế nào, bạn sốc khi nhìn vào màn hình.

"Haitani-san..." Bạn cầm điện thoại trên tay mà run rẩy "Sao lại nhắn tin nhiều thế này?"

Giải thích cho việc này, thật ra trước khi lên tàu điện về nhà, bạn đã nhắn tin nói với Ran một tiếng.

Vì thế mà Ran mới có số điện thoại của bạn.

Và nếu bạn không nhắn nói với anh ấy, Ran hẳn sẽ lo lắng về việc bạn chui vào hang của lão cáo già kia mà không thể ra khỏi đó.

Thậm chí Ran còn gọi điện cho bạn nữa, hôm qua để chế độ im lặng nên chẳng nghe gì.

"Haitani-san?" Bạn lập tức gọi điện cho Ran, vì có vẻ anh chàng này đã gọi bạn suốt đêm.

Cuộc gọi gần nhất là khoảng mười lăm phút trước.

"Y/N!" Ran bên đầu dây kia có vẻ bất ngờ "Em không sao chứ?"

"Vâng, em ổn!"

Ran lo lắng chất vấn: "Tôi cứ tưởng em bị gì, giờ thì giải thích tôi nghe tại sao em lại phải ở đó!"

"A..." Bạn không biết bắt đầu từ đâu "Cái này, khó giải thích lắm!"

"Thế bắt đầu từ lúc trước khi em va phải tôi." Ran có vẻ rất tức giận, cũng phải thôi, anh ấy lo lắng cho bạn mà.

Ran gọi bạn cả đêm và bạn không nghe máy, sao anh có thể không ngừng nghĩ đến việc bạn gặp chuyện?

Chắc chắn bạn là bất lương, Ran cho là thế.

Vậy nên nếu bạn bị cảnh sát bắt thì sao. Hoặc tệ hơn, có kết cục như cái xác kia?

Ở Roppongi, hai anh em Haitani có thể xem là kẻ đứng đầu. Nhìn thấy máu và xác chết là điều bình thường đối với họ.

[Ran x You] DASONI Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ