Chương 33: Kể truyện ma ở bệnh viện (phần 2) Đã gặp rồi.

815 135 35
                                    

Đó là một mùa hè nóng nực, khi Ran và Rindou vẫn còn học sơ trung.

Vào khoảng năm giờ chiều, Ran ngồi xem truyền hình nhưng không mở đèn cho sáng.

Tia sáng của mặt trời vào hoàng hôn có màu đỏ cam nổi bật, chiếu thẳng vào mắt cáo* ở trên cửa nhà.

(Mắt cáo là cái phần cửa vừa dài vừa nhỏ ở phía trên căn phòng á, không biết nhà mọi người có không nhưng nhà tui nhiều lắm.

Mọi người có thể tra gg để tham khảo nhé~)

Ánh sáng ấy khiến căn phòng khách đang sáng do truyền hình chuyển sang một màu u ám.

Ran chăm chú xem chương trình mà anh thích, vì chỉ giờ này chương trình ấy mới chiếu thôi.

Ngồi chờ Rindou về cũng chán, và không có việc gì làm nên đây là thú vui tiêu khiển của Ran mỗi mùa tiếng ve kêu.

Trong lúc chăm chú xem truyền hình, Ran thoáng nhìn thấy bên khoé mắt mình, một ai đó đang đứng rất gần.

Phần hai bên bên khoé mắt không phải là phần con người có thể nhìn rõ, nhưng vẫn có thể nhìn thoáng qua trong mờ ảo.

Ran thật sự thấy, một cái bóng nhỏ màu đen đang đứng núp kế bên mình.

Anh xoay qua nhìn, anh nghĩ mình chỉ nhìn nhầm thôi. Và khi xoay qua nhìn trực diện thì chẳng có gì cả, vì thế anh vẫn xem phim.

Xem được một chút, cái bóng ấy lại hiện ra bên khoé mắt anh.

Nó lùn lùn, giống một đứa con nít có màu đen, núp vào bức tưởng chia phòng khách và phòng bếp rồi ló đầu ra nhìn Ran.

Ran lại xoay lại nhìn, không thấy nó đâu.

Mọi chuyện cứ tiếp tục như thế cho đến khi tính tò mò của Ran dân cao, anh khi ấy không tin chuyện ma quỷ có thật.

Vì thế anh xoay lại nhìn, và vẫn nhìn vào bức tường nơi mà anh cảm thấy có người núp nhìn mình.

Anh thầm doạ: "Ngon thì ra đây, tao không sợ."

Khoảng một lúc lâu sau, có một thứ xuất hiện làm anh giật mình đến mức cả người giật ra sau.

Thì ra chỉ là một con thằng lằn nhỏ.

Ran cười khinh, hoá ra con thằng lằn này thích chơi trò trốn tìm với đồng bọn.

Thế là anh không nghĩ nhiều mà tiếp tục xem phim, một lúc thì Rindou về.

Mọi chuyện vẫn diễn ra bình thường, cuộc sống của Ran không bị ảnh hưởng bởi chuyện nhìn thấy thứ gì đó kì lạ trong nhà.

Anh chỉ nghĩ mình nhìn nhầm, vào khoảng thời gian đó Ran còn tưởng con thằng lằn kia thích chơi trốn tìm thật.

Năm học đến, Ran quên mất chuyện này và tập trung vào việc đến trường cùng em trai.

Đến hè năm sau, khi đang ngồi giúp Rindou lặt rau, bỗng cậu em chọt tay vào vai anh với khuôn mặt khác ngày thường.

"Anh hai." Rindou nhỏ giọng "Anh có nhìn thấy trong nhà mình có gì không?"

[Ran x You] DASONI Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ