Chương 17 - B

305 48 1
                                    

Lau nhà xong, lên phòng, vẫn thấy hai đứa, một lớn một nhỏ đang hí húi làm bài. Thi thoảng đứa lớn lại giở chứng đứng lên múa vài chưởng Thái Cực Quyền trong sự khinh bỉ của đứa nhỏ.

Billkin chợt phì cười. Phải công nhận là, rất... dễ thương.

Tần ngần đứng trước cửa hồi lâu, rốt cuộc Billkin không bước vào mà trở ngược ra bếp. Cả hai học hành vất vả thế, xuống làm cho tụi nhỏ hai ly cam ép cũng chẳng mất mát gì, coi như khích lệ tinh thần chiến sĩ vậy.

Lúc bưng hai ly nước cam lên phòng, Billkin mém xỉu. Vừa khen chăm chỉ đấy mà bây giờ đã thấy hai anh em ngồi xem ti vi rồi, lại còn say sưa đến nỗi chẳng biết có đứa đứng đằng sau nữa kìa.

– Phim xem đi xem lại bao nhiêu lần rồi vẫn hay. Anh thích nhất đoạn kết, người anh nhảy vào lửa cứu người em, cảm động dã man. – PP sụt sịt lên tiếng.

– Còn em thích nhất đoạn người anh mua kem cho người em ăn. – Khunpol hờ hững nói – Hồi xưa P' Kin hay đèo em đi ăn kem, bây giờ thì nằm mơ đi. Chán anh ấy lắm.

Nghĩ một lúc, đột nhiên Khunpol quay ra đấm PP thùm thụp :

– Càng nghĩ càng tức, hai anh chắc suốt ngày đi ăn kem với nhau chứ gì ?

PP hi hi cười, mặc cho Khunpol đánh.

Billkin trầm ngâm hồi lâu, nghĩ thế nào lại đặt khay cam ép bên cạnh hai đứa, chẳng nói chẳng rằng đi ra, nhẹ nhàng đóng cửa lại.

* *
*

Ăn cơm tối xong, Khunpol lỉnh ngay lên phòng đọc truyện, bát đũa để đấy anh rửa.
Đang đến đoạn cao trào thì Khunpol nghe tiếng anh kêu nó xuống. Kiểu này chắc lại sai đi mua cái gì đây. Thằng nhỏ đầy một bụng ấm ức bò xuống dưới nhà. Giữa cầu thang lại có cái rổ, tức mắt, Khunpol giơ chân sút văng ra xa.

– Lủng xủng loẻng xoẻng cái gì đấy ? Thích phá nhà hả ?

Chẳng thấy người, chỉ thấy tiếng anh gầm lên, Khunpol đã rúm ró cả lại. Nó vội vàng nhặt cái rổ để vào chỗ cũ, hối hả chạy ra chỗ anh :

– Chẳng may vấp phải cái rổ thôi.

– Khỏi trình bày. Mặc áo vào, ra ngoài chút.
Khunpol bĩu môi, biết ngay mà. Nó chậm chạp đóng từng cái cúc một rồi chìa tay ra :
– Mua gì ạ ?

– Chẳng mua gì cả, đi ăn kem.

Khunpol cái gì mở được đều mở to. Đến lúc "Hả ?!" được ba chục cái thì đã ngồi sau lưng anh từ bao giờ.
.
.
.
Đứng trước cửa tiệm, thằng nhỏ bấu chặt lấy tay áo anh, không dám bước tới, chắc không tin đây là sự thật. Billkin nhoẻn miệng cười, lôi xềnh xệch em vào.

– Billkin, Yêu Quái, ở đây, ở đây !

Khunpol đang ngơ ngác bỗng mặt mũi sa sầm lại, kia chẳng phải là tên Hồ Ly bạn anh sao ? Còn vẫy tay rất chi là thân thiết nữa. Ăn có cái kem mà cũng bị phá, quá đáng !

Mà khoan, sao P'Kin lại biết nó thèm ăn kem nhỉ, chuyện này chỉ có anh Hồ Ly biết thôi mà ?

Khunpol nghiêng đầu nhìn PP lúc lâu. Nó biết rồi, là PP nói cho anh mình nghe. Hoá ra, coi vậy thôi chứ PP cũng chẳng xấu xa như nó hay nghĩ đâu.

[ BKPP ][OFFGUN] CÙNG BÀNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ