Cô làm xong bữa tối, đồng hồ đã điểm 6h15 rồi. Tháo xuống tạp dề đeo trước ngực treo lên tường, chân lớn bước ra khỏi bếp hướng phòng ngủ đi lên kêu bạn nhỏ xuống ăn cơm.
Gian bếp nhà cô đặt đối diện với phòng khách nên vừa bước chân ra khỏi bếp đã gặp bạn nhỏ ngồi bấm điện thoại ngoài phòng khách rồi. Khẽ lại gần, cô chạm tay xoa xoa cái đầu nhỏ, nhẹ giọng dụ dỗ.
- Bảo bối, không bấm nữa, đồ ăn xong rồi, ăn cơm thôi.
Bạn nhỏ nghe cô gọi, không đáp lại lời cô, nghiêng người tránh bàn tay đang xoa đầu mình, mắt vẫn chăm chăm nhìn điện thoại, đứng lên lách qua người cô đi vào phòng bếp.
"Bảo bối, lại giận dỗi rồi"- Cô lắc đầu bất lực đi theo sau bạn. Bất ngờ, bạn nhỏ quay đầu vội đi ra khỏi bếp, đâm sầm vào người cô liền bị cô bắt lại.
- Em đi đâu??
- Em chưa đói, em muốn lên phòngLúc bạn nhỏ vào bếp đưa mắt nhìn bàn đồ ăn liền thấy ngang món mình ghét, vội quay bước lên lầu. Đi đứng bất cẩn lại bị tóm được như này, liền kiếm cớ bỏ bữa.
*Ọt ọtttttt*
Mặt bạn nhỏ đỏ lên, ngại ngùng giấu mặt vào trong người cô. Cô nhìn bảo bối của mình khẽ cười, có ngang bướng, hư hỏng cỡ nào thì người yêu cô vẫn rất dễ thương. Nhẹ kéo người đang rúc trong lòng mình ra ôm qua ghế, vừa đặt bạn nhỏ ngồi xuống là cô ra lệnh phủ đầu ngay, tránh để bạn chạy mất.
- Ngồi yên cho chị, không là em vừa ăn roi vừa ăn cơm, hôm nay em dám trốn thì chị cho em ăn món này cả tuần.
Bạn nhỏ ngồi ngoan trên ghế nhận đũa từ cô mà mặt đã mếu, nước mắt long lanh chỉ chờ cô mà mắng 1 câu nữa là thi nhau rơi xuống cho cô coi. Cô vươn tay lau hết mấy giọt nước mắt khó coi đi, đưa đũa gắp miếng gan heo bỏ vào chén bạn nhỏ.
- Ăn.
Bạn đưa mắt chán ghét nhìn rồi cắn nhẹ một xíu xong lại gắp miếng gan heo sang chỗ khác, bạn từ bỏ, không ăn đâu. Chị thở dài, vẫn là không ép bạn được đi, liền gắp cho bạn vài miếng thịt bò đưa đến bên miệng, bạn há miệng ăn ngon lành. Cô lại múc chén canh cải thịt, hồi hộp nhìn.
- Chị ơi, cà rốt...
Vi Vi chỉ tay vào cục thịt tròn tròn mà cô đã trộn cà rốt vào đưa mắt nhìn cô ý muốn nói không ăn. Cô cười khổ, đúng là người yêu cô tinh mắt mà.
- Ăn.
Lại buông nhẹ 1 chữ uy đồ ăn đến bên miệng nhỏ, nhưng bảo bối quyết ngậm chặt miệng, hết cách cô đành dỗ ngọt từ từ
- Chị có mua kem cho em, ăn ngoan rồi chị lấy cho em ăn tráng miệng.
Bạn nhỏ nghe đến kem là mắt khẽ lay động, nhưng vẫn chăm chăm nhìn cục thịt khó ưa đó chứ không ăn. Cô thấy không ổn liền lên tiếng dọa nạt, bảo bối nhà cô ưa đánh hay sao mà nói nhẹ nhàng không bao giờ nghe, đợi cô đứng lên cầm roi liền nước mắt ngắn dài ngoan ngoãn.
- Giờ không ăn nữa, chị lấy roi nha, sẵn nói luôn chuyện lúc chiều, rồi chị đem bỏ hết kem vừa mua luôn, không cho em kem nữa, chịu không??
BẠN ĐANG ĐỌC
[GL] [Huấn nhẹ] 246437_Tình yêu thần kì đến vậy?? [Di x Vi]
NouvellesWat mình lỗi nên chap nó hơi lung tung xíu :(( reader chịu khó vào mục lục chap tìm giúp mình nha huhu :(( Những truyện nhỏ nhắn của 2 chị géi sống chung, trách phạt nhẹ nhàng, cưng chiều tận trời xanh :))))) Bạn nhỏ đáng iu, ngang ngược, hay dỗi...