Chương 1:

1.6K 100 9
                                    

Baji xoa lên khung ảnh đặt trên bàn, trong lòng tràn ngập ý cười. Người trong ảnh là vợ hắn, và là con trai. Bọn họ chính là một cặp vợ chồng đồng tính đã kết hôn được 7 năm.

Hôm nay là kỉ niệm ngày cưới, cũng là ngày sinh nhật của đứa con gái 3 tuổi nhỏ được họ nhận nuôi không lâu về trước.

Baji thầm nghĩ ngợi,không biết lần này chifuyu sẽ lại đem đến bất ngờ gì cho hắn nữa đây.

" Keisuke!......tôi...tôi nói cái này cậu đừng sốc đấy!"

" Có chuyện gì sao?"

Hắn quay lại nhìn người đồng nghiệp đang nói lắp. Cậu ta mím môi nhìn hắn, song lại đưa ra một tấm ảnh.

Hình ảnh chẳng mấy đặc sắc, là bức ảnh chụp thi thể được phủ khăn tang. Thoạt nhìn là một lớn một nhỏ, nhưng dường như hắn cảm nhận được thứ gì đó không đúng.

" Tổ đội B vừa thông báo....tìm thấy  xác của vợ cậu cùng bé Mie ở gần xưởng nhà hoang. Họ muốn cậu qua đó xác nhận ..."

Cả người như trải qua một trận rét run, hắn chẳng màng đến điều gì mà chạy thật nhanh ra ngoài.

Tiếng còi xe cảnh sát vang in ỏi, Baji lái với tốc độ cao chạy đến phía xưởng nhà bỏ hoang. Nơi đó đang được bao quanh bởi rất nhiều xe cảnh sát.

Baji càng sợ hãi hơn.....hắn chạy đến chỗ băng cán đựng hai thi thể. Tay run rẩy nhấc miếng vải trắng lên.

Làm ơn đừng là em ấy......

Khuôn mặt tái nhợt với biết bao vết thương tím đỏ, mái tóc đen đầy máu bết dính trên trán. Cơ thể trần trụi cùng đầy dấu cắn xé...càng nhìn hắn càng kinh hãi, cổ họng nghẹn đến không nói nên lời.

Mắt đỏ ngầu sờ lên khuôn mặt của chifuyu, nó lạnh ngắt.....lạnh đến đau lòng......Là kẻ nào....kẻ nào đã làm điều này.

Đôi môi đã từng hôn hắn vào mỗi buổi sáng.....nay đã nhạt nhoà....

Hơi thở đã từng phà vào cổ hắn mỗi đêm.....nay đã chẳng cảm nhận được.

Hắn lại kéo mảnh vải trắng bên cạnh, ôm đứa con gái nhỏ với phần đầu dính đầy máu vì bị bắn và chifuyu vào lòng mà gào khóc.

Rõ ràng lúc sáng còn chào ôm hôn tạm biệt hắn, cớ sao....bây giờ chỉ còn lại hai cơ thể lạnh ngắt, hơi thở mất dần...làn da nhợt nhạt. Bao nhiêu thương tích là bấy nhiêu nhát dao đâm vào tim Baji.

"Ahhhhhh.......ư....hức......ư..."

Tiếng gào khóc đau đến xé tâm can vang vọng nơi xưởng bỏ hoang. Đồng nghiệp bên cạnh nhìn đến xót xa....người đàn ông đó vốn có một gia đình hạnh phúc.

Ấy mà lại tiêu tan.....!

" Phó đội trưởng....xin nén bi thương!"

" Chúng tôi cần đem thi thể về khám nghiệm"

Hắn vẫn ôm hai thi thể đã nguội lạnh kia vào lòng, tay vuốt ve khuôn mặt đã lạnh ngắt. Càng vuốt càng đau xót.....nước mắt cứ như thác mà đổ xuống từ đôi mắt cương ngạnh.

Bất ngờ.....lần này chifuyu đã cho hắn một bất ngờ lớn. Lớn đến nỗi Baji nghĩ, hắn sẽ nhớ nó đến suốt cuộc đời.

Hôm nay là sinh nhật của cô con gái đáng yêu của Baji và cậu. Hắn không thể nào không hát một bài tặng cho con gái nhỏ. Như vậy thì còn xứng với danh nghĩa một người cha sao?

Người của bộ pháp y muốn đem thi thể đi, lại bị hắn ngăn cản triệt để. Baji cứ ôm hai người vào lòng, miệng cất tiếng hát bài hát chúc mừng sinh nhật.

Hắn vừa hát vừa khóc, từng tiếng uất nghẹn hoà lẫn với giai điệu bài hát tạo cho người ta cảm giác đau thương. Đôi mắt Baji chẳng một khắc rời khỏi chifuyu, hắn cứ nhìn.....nhìn đến bất lực.

" Happy birthday to you....happy birthday to you...happy...birthday, happy birthday....happy birthday to you🎶🎶" 

Bài ca ngân vang khiến cô nàng trong bộ pháp y cùng một số đồng nghiệp được mà mím môi khẽ rơi nước mắt.

Trước mặt bọn họ là hình ảnh một cảnh sát....à không... là một người chồng và một người cha đang tuyệt vọng ôm xác vợ và con của hắn.

Bài hát mừng sinh nhật đáng ra phải vui tươi......

Cớ sao khi phát ra từ miệng baji lại bi thương đến nghẹn ngào....

Đừng vuốt ve nữa....máu đã dính đầy trên quân phục cảnh sát rồi.

Đừng ôm chặt lấy họ nữa.......cả hai.... sớm đã chết rồi.

Hai ba đồng nghiệp không thể nào nhìn được nữa...len lén bước ra sau hắn tiêm một mũi thuốc an thần vào gáy.

Baji giật mình quay lại đằng sau, sau lại không giữ được tỉnh táo mà ngã xuống. Trước khi mất ý thức....bàn tay hắn vẫn nắm chặt lấy tay của chifuyu và bé Mie không buông.....

Một hình ảnh bất giác xẹt qua trong đầu....là hình ảnh của cả ba người nhà bọn họ đang tươi cười..bé cưng thổi nến sinh nhật, miệng cười hạnh phúc. Chifuyu đan xen tay với hắn cùng hát bài chúc mừng sinh nhật.

Đáng lẽ ra thứ ảo cảnh này nên trở thành thực tế. Tại sao?.....tại sao chuyện này lại xảy ra với gia đình nhỏ của hắn.
---------------------------Hết---------------------------
Author: uh.....yeahh......

[Bajifuyu] Pain Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ