Prem vừa dắt tay con trai đi ra cổng chính của sân bay, lập tức có rất nhiều người quay đầu nhìn một lớn một nhỏ bọn họ. Dù cậu chỉ mặc quần bó áo thun đơn giản, nhưng thân hình thật sự rất bốc lửa, cặp chân thon dài cân xứng cùng với vòng eo nhỏ nhắn khiến người ta bất giác phải mơ ước. Càng không nói đến khuôn mặt xinh đẹp của cậu, mũi cao thon gọn, làn da trắng hồng, thần thái lại đặc biệt thu hút. Mấy chàng trai trẻ đứng chờ người thân cũng đánh mắt liếc qua mấy lần, chỉ hi vọng cậu có thể tháo kính râm xuống để bọn họ chiêm ngưỡng thêm một chút.
Đám phụ nữ thì lại chú ý bên cạnh cậu có một đứa trẻ khoảng ba tuổi, da dẻ trắng trẻo, gò má phúng phính như bánh mochi vậy, rất đáng yêu, làm cho người ta có cảm giác mãnh liệt muốn ôm hôn. Tổ hợp ba con này vừa xuất hiện đã dễ dàng trở thành tâm điểm của đám đông.
"Diễn viên à? Hay ca sĩ đấy?"
Có người không nhịn được bắt đầu nhỏ giọng bàn tán.
"Thằng bé kia dễ thương quá! Thật muốn ôm một cái!"
"Đúng đó! Trời ạ, tôi cũng muốn có con trai như vậy!"
Một người phụ nữ khác kéo va li theo sát phía sau bóng dáng của hai người, chẳng khác gì trợ lý cả. Bởi vậy, người bên ngoài mới nhầm lẫn Prem là nghệ sĩ nổi tiếng. Bất quá thảo luận một hồi lâu, vẫn không có ai cho ra kết luận, rốt cuộc cậu là diễn viên hay ca sĩ?
"Tôi nghĩ chắc là người thường thôi? Nếu là nghệ sĩ thì phải có fan chờ sẵn chứ?"
"Có khi người ta bí mật về nước, cho nên fan không biết?"
Trong lúc bọn họ nói chuyện, Prem cùng con trai đã leo lên một chiếc xe chờ sẵn mà đi mất. Chuyến bay kéo dài hơn nửa ngày khiến Santa mới ba tuổi không thích ứng được, lúc lên xe lập tức nôn một trận, may mà cậu nhanh tay cầm bọc ni lông đưa cho con.
"Bảo bối, không sao chứ?"
Prem vừa vỗ nhẹ lên tấm lưng nhỏ của Santa vừa dùng khăn ướt lau vết bẩn trên mặt cậu. Cục cưng bé bỏng nằm dài trên ghế, ôm đùi ba lí nhí trả lời:
"Ba không mệt, Santa không mệt."
"Ừ, Santa của ba giỏi nhất, con ngủ một giấc tỉnh dậy là tới rồi."
Prem nói xong, chưa đầy năm phút sau đã thấy tiểu quỷ này nhắm mắt phát ra tiếng hít thở đều đều, còn chảy nước miếng lên quần cậu, bất quá khuôn mặt khi ngủ đáng yêu muốn chết.
Cậu ngẩng mặt lên, nhìn cảnh vật quen thuộc trôi qua ngoài xe, không hiểu sao khóe mắt lại thấy cay cay. Trước kia, cậu chạy trốn khỏi đất nước này cùng với số tiền lớn trong tay, định bụng sẽ gây dựng sự nghiệp rồi trở về trả thù Gun gia. Nhưng cuộc sống nào đâu dễ dàng như vậy! Lúc ấy vừa xuống sân bay, cậu liền ngất xỉu khiến cho mọi người sợ hãi, sau khi được đưa đến bệnh viện gần nhất thì hay tin mình mang thai gần hai tháng rồi. Cậu cảm thấy ông trời rõ ràng đang trêu đùa cậu! Không phải bác sĩ của hai bệnh viện đều nói cậu vô sinh sao? Prem không biết mình nên vui hay buồn, thiên thần bé nhỏ đến không đúng lúc chút nào, khiến cho một người mang đầy thù hận như cậu phải hoãn lại tất cả dự định. Đợi đến lúc Santa ra đời thì ý muốn trả thù cũng không còn mãnh liệt như trước nữa, cậu chỉ mong một cuộc sống bình thường, nuôi nấng thằng bé nên người, chuyện này so với việc trả thù Gun gia vẫn đáng giá hơn nhiều.
BẠN ĐANG ĐỌC
[chuyển ver] [BOUNPREM] Bảo Bối, Em Chạy Không Thoát!
FanfictionTác giả gốc: Bắp Cải Thể loại: chuyển ver, sinh tử văn, cưới trước yêu sau, H, ngược nhẹ, HE Bố cậu nợ nần chồng chất, đem cậu bán cho một người đàn ông xa lạ làm vợ. Anh nói anh không yêu cậu, vậy vì sao luôn cố chấp giữ cậu bên người ? Bốn năm k...