CHƯƠNG 08
Giữa tháng mười Tống Á Hiên theo xe của tổ tiết mục cử tới đi đến địa điểm đã hẹn, địa điểm lần này của tổ tiết mục là Tây Tạng, nhưng Tống Á Hiên lúc bắt đầu không hiểu vì sao muốn quan tâm đến Nam Cực lại muốn đi Tây Tạng.
Lẽ nào là vì hai nơi đó đều là cực địa, hay là vì môi trường khí quyển của Nạp Mộc Thác và Nam Cực giống nhau.
Có điều Tống Á Hiên nghĩ nghĩ, cũng đúng, ai bảo Tây Tạng là cực thứ ba xa xôi của địa cầu chứ, mà Nam Cực Bắc Cực đi không được, không bằng đi Tây Tạng.
Nhưng giữa tháng mười ở Tây Tạng, Tống Á Hiên chống cằm lên cửa sổ xe nghĩ lại, đồng cỏ tươi tốt, biển hoa ngập trời, thực sự rất đẹp.
Hơn nữa lần này, không còn là cậu và bạn học của cậu, mà là cậu và Lưu Diệu Văn, rõ ràng là thăm lai chốn cũ, hơn nữa không phải là nỗi sầu muộn nhiều năm không gặp mà là một niềm vui bất ngờ.
Trong lòng vui mừng giống như lá vàng mùa thu, Tống Á Hiên giống như bọt nước bị lắc lư lâu ngày, sủi bọt sùng sục.
Tống Á Hiên như đột nhiên nhớ đến cái gì, nghiêng người nói chuyện với nhân viên công tác: “Xin chào, tôi có thể hỏi một chút, chúng ta lần này đi Tây Tạng theo quốc lộ 318 sao?”
Nhân viên công tác sửng sốt, lật lại lịch trình, vội vàng gật đầu: “phải, Tống tiên sinh”
Tống Á Hiên bị câu tiên sinh này làm cho ngượng ngùng: “gọi tôi là tiểu Tống được rồi, cung đường đó rất đẹp, mang rất nhiều kỳ tích của thế giới.”
“Cậu đi Tây Tạng chưa?”
Tống Á Hiên mím môi cười: “đương nhiên, chúng tôi nghiên cứu địa chất”
“Vậy cậu cảm thấy chuyến đi lần này của chúng ta có chỗ nào bắt buộc phải đi không?”
“Nước trên Yardan? Hay là Đạo Thành Aden?” Tống Á Hiên dừng lại một chút, mỉm cười nhẹ nhàng: “không sao, đợi đến khi chúng ta ra khỏi đồng bằng Thành Đô, trên quốc lộ 318 chắc chắn có thể thấy rất nhiều kỳ quan, núi tuyết Hải Tử, sông Tam Đại, Lý Đường, hồ Rakwa Tso, đối diện Ba Mật, Lâm Chi”
Nhân viên công tác nghe Tống Á Hiên giới thiệu, rất kích động: “Cậu thực sự biết rất nhiều.”
Tống Á Hiên có chút bất lực, chỉ có thể lặp lại lần nữa: “Tôi là học địa chất mà”
Trong khi đó Tống Á Hiên không biết cậu từ khi ngồi lên xe đã bị chụp lại, mà đoạn mở đầu này cũng mang lại không ít sóng gió trên mạng, khi đó nguyện vọng của mọi người đều là ----
---- Tự lại xe đến quốc lộ 318
--- Đi trải nghiệm cực thứ ba xa xôi của địa cầu.
*
Lưu Diệu Văn đnag trang điểm trong phòng hóa trang, miết điện thoại trong tay, hắn đã gọi năm cuộc, nhưng Tống Á Hiên không nhận cuộc nào.
Lưu Diệu Văn thường cảm thấy Tống Á Hiên trở về bên cạnh hắn là một giấc mộng.
Hắn sợ Tống Á Hiên không nhận điện thoại của hắn, không trả lời tin nhắn của hắn, hắn luôn sợ Tống Á Hiên đột nhiên biến mất giống như sáu năm trước, đem toàn bộ phương thức liên lạc đổi đi hết khiến hắn làm sao cũng không thể tìm thấy.

BẠN ĐANG ĐỌC
[TRANS] [VĂN HIÊN/文轩] VẠN DẶM XA XÔI
FanfictionTên gốc: 摇摇万里 Tác giả: 闻烟 Nam minh tinh đỉnh lưu tuyến 1 x nhà nghiên cứu Nam Cực, gương vỡ lại lành (không ngược), niên hạ, HE Số chương: 19 Tình trạng bản gốc: đã hoàn Tình trạng bản dịch: đã hoàn Bản dịch đã được sự đồng ý của tác giả, vui lòng k...