Hạ Tử Mặc xác thật là động sát khí, nhưng lại không thể xuống tay, còn đang tự hỏi đột nhiên nhìn thấy một hắc y nhân xuất hiện, hắc y nhân cúi người nói nhỏ bên tai nàng vài câu. Hạ Tử Mặc tức khắc vui vẻ, ám vệ vừa nói với nàng Viên Tinh Dã đang ở Hạ phủ.
"Các ngươi đều lui xuống, gọi Tĩnh Ngôn tới đây." Hạ Tử Mặc nói. Hai gã hắc y nhân cúi người hành lễ, sau đó biến mất không còn bóng dáng. Chu Lan lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, muốn đứng lên lại phát hiện chính mình bị dọa đến hai chân run rẩy.
Tĩnh Ngôn đi vào từ đường, Hạ Tử Mặc nói, "Đỡ ta đi ra ngoài." Tĩnh Ngôn tiến tới nâng Hạ Tử Mặc đứng dậy, hai người rời khỏi từ đường.
"Đại nhân, Hạ Tể Tướng không cho Nguyên soái vào gặp người, hai người đang giằng co ngoài đại sảnh." Tĩnh Ngôn lên tiếng, Hạ Tử Mặc gật gù, "Tinh Dã nói như thế nào?"
"Nguyên soái nói hết thảy chỉ là hiểu nhầm, Hoàng Thượng đã biết, cũng đã giải thích rõ ràng, người bịa đặt chuyện lần này là người Tân Quốc, trước giờ bất mãn với Nguyên soái nên mới nói dối như vậy. Nhưng mà, nhìn thần sắc Hạ Tể Tướng dường như cũng không tin tưởng cho lắm." Tĩnh Ngôn đáp.
"Lúc trước ta dấn thân làm quan, phụ thân đã cảm thấy không vui rồi. Hiện giờ liền tính không có chuyện này, phụ thân cũng sẽ mượn cơ hội khiến ta từ quan."
"Vậy chúng ta phải làm sao?" Tĩnh Ngôn có chút lo lắng hỏi.
"Nếu Tinh Dã đã tới, chứng tỏ sự tình hẳn là có cách xoay chuyển, chúng ta trở lại phủ Phượng Vĩnh rồi lại nói." Hạ Tử Mặc bất chấp bản thân mỏi mệt, gấp gáp bước nhanh tới đại sảnh.
Hạ Cư Chính cùng Viên Tinh Dã đúng là đang giằng co. Người trước mặt là Phượng Vĩnh tướng quân quyền thế ngập trời, Hạ Cư Chính không dám quá mức vô lý. Mà Viên Tinh Dã đối đầu với phụ thân của người thương cũng không thể cường ngạnh, nhưng hôm nay dù thế nào nàng nhất định cũng phải mang Tử Mặc đi.
"Phụ thân, Tinh Dã." Hạ Tử Mặc vừa tới đại sảnh, nhìn thấy Viên Tinh Dã tức khắc cảm thấy vui vẻ. Viên Tinh Dã nhận ra sắc mặt Hạ Tử Mặc có phần tái nhợt, tiến lên vài bước xem xét cả người nàng cẩn thận.
Viên Tinh Dã nhàn nhạt nói, "Hạ đại nhân, Tử Mặc đã tới, chúng ta cũng nên đi rồi, ngày sau lại tới bái phỏng Hạ đại nhân."
"Đứng lại! Tử Mặc là nữ nhi của ta, tuyệt đối không thể đi, chỉ có thể ở Hạ phủ!" Hạ Cư Chính tức giận kêu lên.
Viên Tinh Dã chỉ nói, "Hạ đại nhân, Tử Mặc đã là hoàng phi, không thích hợp ở lại bổn gia. Vừa rồi Hoàng Thượng để ta tới đón Tử Mặc về, Hạ đại nhân người đừng khó xử với ta."
Hạ Cư Chính nghẹn lời, Hạ Tử Mặc gật đầu, "Một khi đã như vậy, Tử Mặc nên quay trở về." Hạ Cư Chính biết, hiện giờ luận về chức quan hay luận về quyền thế trên triều, hai người đều vượt xa lão. Lão tuy rằng có thể dùng thân phận phụ thân áp chế Hạ Tử Mặc, nhưng chung quy cũng không phải biện pháp lâu dài.
Nghĩ tới, Viên Tinh Dã cũng là người đáng tin tưởng, không quen làm xằng làm bậy. Hơn nữa hắn biết rõ, dù cho hắn có mắng có quát như thế nào, tâm ý Hạ Tử Mặc đã rời đi, thân thể nàng làm sao còn có thể đồng ý lưu lại ở Hạ phủ này đây.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] [Edit - Hoàn] Nữ Đế Nữ Hậu (Phần II) - Shmily Thần
Historical FictionNàng thân là nữ nhi Tể Tướng, sủng phi của hoàng đế, tài mạo tuyệt thế. Nàng thân là người chốn sa trường, trí dũng vô song, nhân tài kiệt xuất. Nàng vốn chưa từng đặt niềm tin trên kẻ nào, lại nguyện vì thành toàn mộng tưởng của người mà nỗ lực. Nà...