sau khi nhận cuộc gọi từ cô nàng liền chạy đến.
"seokgyeong à, có chuyện gì thế?"
"rona à.."
"mẹ chúng ta không sao chứ?"
"mẹ không ổn lắm. hiện giờ mẹ đang được điều trị ở mĩ" - nói rồi cô thở dài.
"chắc có lẽ em phải xa anh và rona một thời gian rồi. em phải qua mĩ để chăm sóc cho mẹ"
"anh đi với em"
"anh đi rồi thì ai sẽ chăm sóc cho hyein chứ? em ấy còn nhỏ cần có người chăm sóc bà bảo vệ"
"nhưng.."
"rồi mẹ sẽ ổn thôi"
"ừ, được rồi. nhưng mẹ có chuyện gì thì phải báo cho anh đấy, anh đến ngay"
"vâng"
cô nhìn sang cục bông đang run rẩy của mình, liền an ủi.
"không sao đâu. mình sẽ sớm quay trở lại thôi"
"cậu hứa đấy"
"mình hứa mà"
"oppa à, anh chăm sóc cho hyein và..cả rona giúp em nhé!"
"ừ, anh sẽ chăm sóc mọi người thật tốt"
"tạm biệt mọi người" - trước mặt anh và nàng thì cô vẫn tươi cười nhưng vừa quay đi thì nụ cười đó đã bị thay thế bằng những giọt nước mắt.
2 tuần sau.
"mẹ cậu vẫn ổn chứ?"
"ừ, vẫn ổn. và có tiến triển tốt"
"vậy là tốt rồi. thời gian mình và cậu cũng có thể được rút ngắn lại"
"mình nhớ cậu thật đấy. nhớ từng cái ôm và cái hôn từ cậu"
"mình cũng nhớ cậu nữa, seokgyeong à.." - ngày nào nàng cũng nhớ cô hết, và cô cũng vậy. không biết từ khi nào cả hai đã là một phần trong cuộc sống của đối phương, là thói quen chẳng thể nào sửa được.
vài ngày sau, tình hình của bà cũng đã ổn định hơn.
juseokgyeong:
ngày mai mình sẽ trở về hàn
để thăm mọi người.baerona:
thế á ><
ngày mai mình sẽ ra sân bay
đón cậu.juseokgyeong:
ngủ ngon nha.
yêu cậu<3baerona:
yêu gyeong:33ngày hôm sau, cô đang chuẩn bị lên máy bay thì nghe tin mẹ mình lại lên cơn nguy kịch. liền vội vã chạy về bệnh viện xem tình.
"chú logan mẹ cháu không sao chứ?"
"hiện tại làm phẩu thuật. sẽ ổn thôi mà" - ông nhẹ vỗ vai an ủi cô.
cô liền nhắn tin cho nàng.
juseokgyeong:
rona à, mình xin lỗi.
bệnh của mẹ mình lại tái phát rồi.
không thể gặp cậu được.

BẠN ĐANG ĐỌC
gyeongro | true beauty
Fanfiction[penthouse × true beauty] "you are the most beautiful in my eyes, bae rona" - ju seokgyeong -