Chương 3: Cuộc kiểm tra đáng sợ

138 8 0
                                    

Rạng sáng, một chiếc xe tải cũ màu xanh chầm chậm chạy vào thành phố K.

Nhân viên trạm thu phí nhìn thoáng qua người đàn ông ngồi ở ghế lái có gương mặt thật thà, gã đàn ông bởi vì lái xe đường dài mà có vẻ mệt mỏi, mắt gã thấp bé ngồi ở ghế phó lái cũng nổi lên tơ máu, ngồi phía sau còn có hai người đàn ông mặc quần áo lao động, thỉnh thoảng lại ngáy một tiếng.

Nhân viên thu phí đồng tình lắc đầu, vội vàng thu phí rồi đưa biên lai sau đó cho đi.

Xe chậm rãi tiến vào con đường quốc lộ của thành phố, sau đó lại đi vào một con đường lớn khác dẫn ra ngoại thành. Xe càng ngày càng ít, thỉnh thoảng trên con đường lớn chỉ có thể nghe thấy tiếng kêu của gia cầm. Thỉnh thoảng gã đàn ông thấp bé lại quan sát bốn phía qua kính chiếu hậu xem có chiếc xe nào đang theo dõi phía sau không.

Xe tải chạy qua mấy con đường rồi rẽ vào con đường có treo tấm biển Khu nông trường XX.

Rốt cuộc sau vài lần xóc nảy, xe rẽ vào cánh cửa lớn ghi chữ Nông trường XX, sau đó ngừng trên một khối đất trống, xe mới vừa vào thì cửa sắt to lớn đã tự động đóng lại.

"Đến rồi" Gã đàn ông trung niên lái xe thở phào một hơi. Hai gã đàn ông ngủ phía sau lập tức ngừng tiếng ngáy. Bọn chúng chảy xuống xe, gật đầu ý bảo người trong kia đi ra.

"Không bị ai đi theo đấy chứ?" Một lão già gầy còm nghiêng người đánh giá bốn gã đàn ông lái xe suốt đêm.

"Không có! Tuyệt đối không có! Cả đoạn đường em đều quan sát rất kĩ!" Gã đàn ông trung niên vội trả lời.

"Ừ, gần đây kiểm tra cực kì chặt, rất nhiều nhóm trong nước đã bị bắt, sau này chúng mày phải cẩn thận một chút." Lão già cảnh giác nói.

"Mang hàng vào đi, mất công đêm dài lắm mộng, đêm nay phải đi từng nhóm một." lão già bảo gã đàn ông trung niên dỡ hàng.

"Vâng!" Gã đàn ông trung niên vội vàng nhận lệnh, gã chà xát bàn tay rồi quay đầu sang gọi người bắt đầu mở cửa xe tải chuẩn bị dỡ hàng.

Tác dụng của thuốc đã hết dần nên Soyeon cố quay đầu nhìn về phía ba cô gái đang hôn mê, "Này, tỉnh lại, tỉnh lại mau." Tay cô vẫn mềm nhũn, chỉ có thể nhẹ nhàng thúc vào cánh tay một cô gái để gọi.

Nhưng ba cô gái vẫn còn đang ngủ say nên không có bất kì phản ứng nào.

Soyeon gọi vài tiếng rồi đành từ bỏ, trong bóng tối, cô ngẩng đầu lên nhìn lỗ thông gió trên trần xe.

Quá nhỏ, hơn nữa lại nằm trên mui xe, bây giờ là buổi tối, muốn dựa vào cửa thông gió này để kêu cứu là không thể.

Làm sao bây giờ?

Một cảm giác sợ hãi lại dâng lên trong lòng, cô cuộn chặt mình lại. Giờ này chắc mẹ và mọi người đã biết cô mất tích, nhất định đã báo cảnh sát tìm cô. Cô chỉ có thể chờ đợi người đến cứu, chờ đợi cơ hội chạy trốn.

Đến khi xe dừng lại, lòng cô nhảy dựng lên, tranh thủ nằm lại chỗ cũ.

Cửa khoang xe nhanh chóng truyền đến tiếng mở cửa, tiếp theo là âm thanh vận chuyển lồng sắt. Sau đó, cánh cửa nhỏ gần trong gang tấc phát ra tiếng mở khóa.

Chuyển Ver (Jeon JungKook - You) CÓ CHẠY ĐẰNG TRỜINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ