Sau khi Jungkook đưa cô về lại căn cứ ẩn trong cánh rừng, vẫn chưa tới hai tiếng đã nhận được cuộc điện thoại hắn vẫn đang mong chờ. Trong nháy mắt khi hắn nhấn nút nghe, ngón tay vẫn nắm quyền sinh sát cho tới bây giờ luôn vững như đá lại có hơi run run.
Đầu bên kia chỉ báo cáo với hắn vài câu đơn giản đã khiến cho hắn từ trước đến giờ vẫn luôn giữ vẻ tỉnh táo nay giữa hai hàng chân mày lại hiện lên vẻ vui mừng cùng sợ hãi.
Sau khi đối phương nói xong, hắn kìm chế tâm trạng của mình lại, dùng giọng trầm thấp hạ lệnh, "Dùng tốc độ nhanh nhất đưa thằng bé về đây."
Để điện thoại xuống, hắn ngửa đầu lên, nhắm mắt lại, sau đó lại dùng lực hít một hơi thật sâu. Bàn tay phải chống trên bệ cửa đã sớm nắm thành quyền, bởi vì kích động nên đốt ngón tay còn phát ra vài tiếng rắc rắc.
Không có tin tức nào khiến cho hắn kích động hơn điều này nữa. Bởi vì, con của hắn...đã tìm được rồi.
Hắn trở về phòng ngủ của mình, hé mở cửa thì nhìn thấy cô gái nhỏ nhắn của hắn đang ngủ trên giường, cũng vì do mệt mỏi đến cực độ nên Soyeon chỉ kịp rửa mặt qua loa rồi nằm ngủ mê man trên giường.
Căn phòng cực kì nam tính vì sự xuất hiện của cô mà tràn đầy hương vị ngọt ngào nữ tính, ngay cả làn gió thổi vào cửa sổ cũng trở nên dịu dàng hơn.
Jungkook đi lên trước, quỳ một chân xuống sàn nhà cạnh giường, duỗi tay ra nắm chặt bàn chân nhỏ lộ ra ngoài chăn của cô. Bàn chân trắng trẻo tinh tế, lòng bàn chân hơi sưng đỏ, sờ vào cảm thấy vô cùng mềm nhẵn.
Jungkook dùng bụng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve chỗ sưng đỏ trên lòng bàn chân cô, trong lúc ngủ cô hơi mơ màng cau mày lại, phát ra một tiếng ưm thật nhỏ.
Nhìn cô gái đang ngủ say trên giường, sắc mặt hắn vẫn bình tĩnh nhưng đôi con ngươi đen lại kích động đến phập phồng. Một cô gái mảnh mai, thân thể bé xíu xiu như vậy mà lại sinh con cho hắn. Niềm vui sướng điên cuồng trong lòng không thể khống chế được, hắn cúi đầu xuống khẽ hôn lên lưng bàn tay ngọc của cô.
Một lúc sau, hắn mới ngẩng đầu lên, vẻ mặt dịu dàng nhìn cô gái nhỏ trên giường. Cô gái của hắn rốt cuộc cũng đã trở về, lại còn mang đến cho hắn một niềm vui bất ngờ nhất trên đời này. Chỉ vì điểm này hắn mới có thể tha thứ cho việc năm đó cô đã trốn đi, thậm chí tha thứ cho việc cô từng có ý niệm đính hôn với tên đàn ông khác trong đầu.
Từ nay về sau, chỉ cần cô tình nguyện toàn tâm toàn ý ở bên cạnh hắn, hắn cũng sẽ toàn tâm toàn ý với cô.
***
Phụ cận trường đại học S
Nằm giờ rưỡi chiều, cánh cửa lớn của nhà trẻ công náo nhiệt những tiếng xôn xao, người lớn lục đục tới đón tiểu bảo bối của nhà mình về.
Bọn nhỏ ở trường cả ngày được nhìn thấy người nhà bắt đầu giở các trò làm nũng, lôi kéo tay người lớn đòi cái này cái kia, các bác bảo vệ trước cửa ra vào vui vẻ hớn hở nhìn bọn trẻ lần lượt ra về.
Trước cửa ra vào phòng bảo vệ, một bé trai lưng đeo cặp sách màu xanh nhạt đang lẳng lặng ngồi trên ghế đợi người nhà tới đón. Bàn tay nhỏ nhắn của bé đặt trên đầu gối, tư thế ngồi nghiêm chỉnh, mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng và chiếc quần ngắn, các đường nét trên gương mặt có chiều sâu, hơi giống một đứa bé lai, làn gió khẽ lướt qua mái tóc đen mềm mại của bé, trông vô cùng đáng yêu.
BẠN ĐANG ĐỌC
Chuyển Ver (Jeon JungKook - You) CÓ CHẠY ĐẰNG TRỜI
RomantizmTruyện Có Chạy Đằng Trời của A Đào Đào Kể về nhân vật chính tên Kim Soyeon. Cô chỉ 15 tuổi nhưng lại có thân hình đẩy đà, mái tóc dài óng mượt khiến bao chàng trai si mê... Hông nhan thường bạc mệnh, cô cũng không phải trường hợp ngoại lệ. cô gặp...