#7: Sabo!!

671 59 5
                                    

Đọc chùa không vui, chúng ta không nên đọc chùa

___Fic chỉ được đăng tải duy nhất bởi _Arnt_ trên W𝓐ttp𝓐𝓓

"Lia-nee, chị đi sớm vậy, ở lại chơi thêm mấy ngày đi!!" 

Băng Râu Trắng mắt to mắt nhỏ nhìn chằm chằm hai con người đang đứng trên mũi tàu Moby Dick, hay đúng hơn là đội trưởng Hạm Đội hai của họ đang bám víu lấy người chị gái của cậu. 

Dở khóc dở cười với cậu em trai tuy thân xác đã lớn nhưng thực chất tâm hồn vẫn là một đứa trẻ, Cecilia chỉ biết khiễng chân vỗ vỗ nhẹ đầu cậu và nói, "Nào, chị còn phải đi tìm quà sinh nhật cho Lu nữa mà, đâu thể cứ ở đây mãi được."

"Nhưng..." Ace dường như đã bị thuyết phục đôi chút khi nghe đến tên cậu em út.

"Với cả không chỉ có quà sinh nhật, mà còn phải tìm cả quà ra khơi cho Lu nữa. Năm nay thằng bé đã mười bảy rồi." 

"Được rồi." Nhìn nụ cười mỉm trên môi chị gái, Ace biết là mình chẳng thể thuyết phục được cô, vậy nên đành buông tay, "Vậy chị đi cẩn thận nhé. Đại Hải Trình hay có bão bất chợt lắm."

"Rồi rồi biết rồi." Gật đầu tỏ ý đã nghe, Cecilia ôm lấy cậu em trai lần cuối trước khi đôi cánh trắng muốt mọc ra sau lưng cô và khiến cơ thể cô lơ lửng trên không trung, "Giữ sức khỏe nhé, và đừng quên giữ lấy món quà mà chị đã tặng khi ra khơi."

Sau đó cô quay lại nhìn băng Râu Trắng, nở một nụ cười rạng rỡ trong khi nhắc váy và cúi chào gia đình mới của em trai bằng tất cả sự trân trọng, "Tạm biệt mọi người. Cảm ơn đã chăm sóc cho em trai tôi."

"Không có gì đâu chị gái Ace!"

"Chào nhé!"

"Bao giờ rảnh thì nhớ ghé qua nhá!"

Dù chỉ ở cùng với Cecilia gần một tuần nhưng nhờ tính cách thân thiện, dễ gần, chịu chơi và thi thoảng cũng máu liều nhiều hơn máu não mà cô nàng hòa nhập rất nhanh với những người anh em cùng chung chí hướng trong băng Râu Trắng. 

Vẫy tay chào mọi người một lúc rồi Cecilia ngả người ra phía sau, rơi từ trên mũi tàu Moby Dick xuống biển, nhưng trước khi bị bất cứ giọt nước biển nào dính vào người thì Cecilia đã biển mất khỏi tầm nhìn của mọi người.

Cecilia có thể bay đi luôn mà? Mắc mớ gì phải thả mình từ trên tàu xuống?

Lý do đơn giản là vì cô nàng muốn tận hưởng cảm giác thuận theo lực hút hấp dẫn của Trái Đất thôi.

_________Fic chỉ được đăng tải duy nhất bởi _Arnt_ trên W𝓐ttp𝓐𝓓_______________________________

Cecilia có nên nói với Ace là miệng cậu rất đen không nhỉ. 

Nhìn bầu trời đen khịt trước mắt, cô không thể không đáp xuống một hòn đảo gần đó. Bão bình thường thì Cecilia hoàn toàn có thể bay vượt qua được, nhưng với những cơn bão bất bình thường ở Đại Hải Trình thì cô nàng không chắc lắm. 

Nên tốt nhất vẫn là tránh đi, trước khi cô bị gió tạt vào đảo.

Đáp xuống hòn đảo gần đó, một cảm giác kỳ lạ dấy lên trong lòng Lia. Hình như ở đây, cô nàng sẽ gặp được một người vô cùng quen thuộc và quan trọng trong cuộc đời mình.

[ĐN One Piece] Thiếu Nữ Đến Từ Bầu TrờiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ