#5. Biến đổi

712 78 1
                                    

                            
                             Phuwin

"Reng....reng...reng..."

Tiếng chuông vang lên báo hiệu giờ tan học, tôi cũng đứng lên chuẩn bị về thì sau lưng bỗng có tiếng thằng Prom.

"Pond!! Dậy đi, được về rồi kìa!"

"....." Đáp trả lại thằng Prom là một khoảng im lặng.

"Kệ nó đi, tao ngồi làm bài tập đợi nó cũng được". Thật tình thì tôi cũng muốn về sớm lắm, nhưng mà nhìn nó ngủ ngon như vậy nên tôi không nỡ kêu thức chút nào.

Prom trầm tư nhìn tôi đôi chút và tôi có thể thấy trong đôi mắt nó có chứa một tia nghi ngờ cùng phán đoán. Tôi hiểu chứ, tôi đã hành xử rất kỳ lạ vào sáng nay, nhất là lơ đãng trong giờ học vì từ trước tới giờ tôi chưa bao giờ như vậy cả. Cộng thêm việc tôi chịu ngồi đợi để cho thằng Pond ngủ cũng là việc lạ nốt, vì tôi ghét phải chờ đợi cực kỳ nên những đứa bạn chơi chung với tôi chưa bao giờ đến muộn dù chỉ là một cuộc hẹn.

"Ừm... Thế tao về trước nhé". Cuối cùng nó cũng chịu mở miệng và hướng thẳng cửa đi về nhà.

Giờ thì trong lớp chỉ còn mình tôi và nó, thứ nằm bên ngực trái của tôi bỗng nhiên đập mạnh hơn mọi khi, nó đang muốn cho tôi biết điều gì ư?

Cố kìm nén cảm xúc, tôi quay ra sau nhìn cái người đang nằm ngủ ngon lành kia rồi khẽ cuối đầu nhìn kỹ hơn. Càng nhìn nó thì tim tôi càng đập mạnh hơn, tôi có thể cảm thấy mặt mình nóng bừng lên khi nhìn tới đôi môi kia. Nó là thứ khiến tôi làm những điều ngu ngốc khi sáng và giờ đây, nó lại xuất hiện trước mặt tôi một lần nữa.

Một ý nghĩ chạy ngang trong tâm trí, nó thôi thúc tôi tiến gần hơn nữa, gần hơn nữa... Và rồi môi tôi đã thật sự chạm vào môi nó !!!!!

Cảm giác y như tôi tưởng tượng, nó khá mềm và tim tôi như muốn nhảy ra ngoài khi thấy nó khẽ nhíu mày.

Tôi giật mình đứng dậy quay về chỗ ngồi làm như không có gì xảy ra rồi cắm cúi làm bài tập. Đúng như tôi đoán, nó tỉnh dậy trong sự hoang mang và tôi tưởng nó đã phát hiện nhưng may cho tôi là nó chỉ hỏi tôi tại sao không gọi nó thức để về sớm.

Tôi kêu nó ra nhà xe trước để tôi có thể ổn định lại tinh thần. Có lẽ con tim của tôi nó nói rằng.... Rằng tôi đã thích bạn thân của mình mất rồi thậm chí tôi còn muốn hôn nó nhiều hơn nữa cơ.

Nên vì thế mà tôi quyết định sẽ luôn bên cạnh nó, cho dù là bị "nhờ vả" bao nhiêu lần cũng được vì nếu làm vậy thì ít nhất tôi vẫn được ở bên cạnh nó.

Để được ở bên nó nhiều hơn, tôi đã đưa ra đề nghị học chung với nó ở tiệm chị Pam một người chị họ của tôi.

Và cũng vì chính cuộc hẹn đó mà bây giờ tôi đang phát bực khi phải chờ cái thằng mà tôi mới hôn lén hôm qua, hẹn là 4 giờ mà bây giờ là 5 giờ rồi nhưng vẫn chưa thấy bóng dáng nó đâu cả. Điện thoại thì cũng chả bắt máy nốt.

Thấy vậy, chị Pam bước đến rồi ân cần hỏi tôi:

"Sao vậy? Bạn em không đến à?".

[ PondPhuwin ] Đoán mò ( fanfic )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ