Chap 3

3.5K 365 76
                                    

Việt Nam lờ mờ tĩnh dậy rồi bỗng bật dậy nhìn xung quanh thì có một tiếng nói vang lên bên giường cậu cậu

-Anh tỉnh rồi à?

Cậu nhìn theo hướng phát ra tiếng thì trước mặt cậu là một cậu bé tầm 7 tuổi có nước da trắng với hình tròn màu đỏ giữa mặt cùng với 2 cái tai mèo và 1 cái đuôi đang ngoe ngoẩy

Nam: Em là?

Japan: Em là Japan còn anh là ai sao lại ở trong phòng ba em?

Nam:*Là Japan hồi nhỏ sao nhìn cưng thế*

Nam: Anh là Việt Nam anh bị ba em bắt chứ anh có biết gì đâu

Japan: Vậy là anh đã làm gì ba em rồi chứ ông ấy sẽ không rảnh gì mà bắt người vô cớ hết

Nam: Nhưng anh có làm gì hắn đâu--

*Cạch*

JE: Cậu tĩnh rồi à

Japan: Ba!

JE: Con làm gì ở đây thế?

Japan: Con đi kiếm ba mà không thấy khi vào đây thì thấy anh ấy đang nằm trên giường ba

Nam: JE!

Việt Nam bật dậy khỏi giường đi đến rồi năm lấy cổ áo hắn

Nam: Tại sao lại bắt ta, ta là ân nhân của ngươi đấy!

JE: Cậu là ân nhân của ta thì ta phải báo đáp đúng không

Nam: Nhưng chẳng có lý do gì báo đáp bằng cách bắt tôi cả!

Japan: Mặc dù con không biết hai người nói gì nhưng ba bắt anh ấy là ba sai rồi

JE: Ta biết... Như ta đã nói rồi đấy, để cậu đi là một sự hối tiếc cả đời cả ta--

Nam: Nuối tiếc cả đời gì chứ tôi không quan tâm giờ thì mau thả tôi ra!

JE:...

JE: Ta rất tiếc nhưng ta nghĩ cậu nên ngủ thêm chút nữa

Nam: Cái g--

Việt Nam chưa kịp nói xong hắn đã lẻn ra sau lưng cậu từ lúc nào làm cậu không kịp phản ứng rồi đập vào gáy cậu làm cậu ngã lên trước ngất đi y lấy tay mình đỡ lấy thân người cậu rồi bế cậu lên đặt lên giường

Japan: Ba làm gì anh ấy thế!

JE:...

JE: Ra ngoài

Japan:...

Japan: Vâng

Nói xong y lẵng lặng đi ra ngoài rồi đóng cửa lại giờ chỉ còn cậu và hắn trong phòng y nhẹ nhàng vút ve mái tóc mượt mà của cậu

JE: Ta rất xin lỗi ta không thể để thiên thần của ta bị người khác cướp mất được

____Một lúc sau____

Việt Nam tĩnh lại một lần nữa và nhìn xung quanh căn phòng cậu đứng dậy định đi lại cánh cửa thì bỗng cậu có cảm giác chân mình có thứ gì đó giữ lại cậu nhìn xuống thì thấy chân cậu đang bị dây xích xích lại chân cậu lại

Nam: Mấy cái thứ này thì làm được gì mình chứ

Cậu cúi xuống cầm lấy dây xích rồi nhẹ nhàng bốp nát nó

[Drop]<Countryhumans Vietnam> Thế giới song song nơi mình không tồn tạiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ