12 giờ đêm, phố đã thưa, thời gian của những con người sống về đêm; mùi nước hoa thay bằng khói thuốc; một con hẻm nhỏ ẩm ướt trung tâm Bangkok, tiếng nhạc từ các câu lạc bộ thầm thì trong không khí tĩnh lặng của màn đêm. Một thanh niên lao ra từ cánh cửa nhỏ, úp mặt vào tường mà ói, phun bãi nước bọt rồi lại mở cửa vào trong.
"Mày dẫn tao đi đâu vậy?"
"Vào rồi biết, mày sẽ thích, tao cam đoan đó."
Win nhìn vào bãi huệ của tên vừa nãy thì cổ họng cậu rục rịch muốn dâng trào; bữa ăn chiều của cậu là sashimi, miếng cá tươi ngon ngòn ngọt thì bây giờ lại biến thành vị tanh tưởi trong vòm miệng. Cậu cố lờ đi cái sự nhớm nháp của nơi đây nhưng mà cái bệnh khiết phích vẫn đang không ngừng thôi thúc cậu quay lưng rời khỏi cái nơi quỷ quái này ngay lập tức. Win bị thằng bạn chí cốt lôi tới con hẻm này, khung cảnh tồi tàn vô cùng, lại nồng mùi rác và rêu phong, Win nhăn mặt nhiều lần vì những mùi hôi không thể gọi tên, cố gắng giảm hơi thở tối đa. Win đứng trước cánh cửa mà tên vừa nãy xông ra, đống huệ vẫn còn cách đó vài bước chân, bụng Win sôi lên rồi, cậu sắp ói đến nơi rồi. Cậu vừa định quay lưng ói vào bức tường phía sau lưng thì cánh cửa một lần nữa mở ra. Một đôi nam nữ tay trong tay bước ra; người nữ ước chừng hơn 40, ăn mặc gợi cảm nhưng có chút diêm dúa, nhan sắc bình thường, mùi nước hoa quá nồng của cô ta khiến Win gay mũi khó chịu, nhưng lại át đi bớt phần nào mùi hôi của nơi đây. Cô gái đó tầm thường đến chẳng thể nào nán mắt nhìn thêm được vài giây, nhưng chàng trai đi bên cạnh cô ta lại khiến Win kinh diễm. Gương mặt mang nét lai tây tinh tế đến từng cm, dáng vóc lại càng không phải nói, hoàn hảo; chiều cao lý tưởng, không mập không gầy, đôi chân dài thẳng, to nhưng không thô, thêm làn da bánh mật khỏe khoắn, một lần nhìn một đời nhớ.
Win bị chàng trai đó thu hút đến mức đóng đinh tại chỗ, đầu hướng theo bóng lưng người, nhìn đến khi người nọ khuất bóng, đến thở cũng quên.
"Ê, mày nhìn cái gì dữ vậy? Đang kéo mày đi mà mày đứng chững lại làm tao bị kéo suýt ngã ngửa rồi."
Han nhìn theo hướng mắt của Win, ngạc nhiên hỏi.
"Mày đổi gu rồi hả Win, thích kiểu con gái quá lứa vậy hả?"
"Anh chàng vừa nãy, đẹp quá."
"Vãi thằng này, nay còn tia trai, mà hình như là call boy thì phải, chứ ngon nghẻ vậy đời nào cặp kè với bà cô đó."
Win không nói gì nữa, mắt vẫn hướng về nơi anh chàng kia biến mất; Han phải dùng hết sức lực lôi thằng bạn vào trong, bên ngoài mùi hôi nồng nặc, hắn cũng sắp không chịu nổi rồi. Win bị sự ầm ĩ bên trong kéo tỉnh lại, phần hồn trôi theo người đẹp trai vừa nãy đã miễn cưỡng quay về. Bên kia cánh cửa là một không gian tối đen, Han dẫn Win qua một lối hành lang dài, đến cuối có một cầu thang nhỏ hẹp. Win men theo cầu thang xoắc ốc khá dài, tiếng nhạc ngày một lớn; điểm đến thật sự khiến cậu kinh ngạc, trước mắt là một thế giới hoàn toàn khác biệt, một vũ trường rộng lớn, sạch sẽ, thơm mát mùi rượu, khói thuốc và nước hoa. Đây là một câu lạc bộ ngầm, đủ mọi loại hình thức giải trí, từ quán bar, phòng billiards, đến cả casino và còn nhiều thứ khác nữa.
BẠN ĐANG ĐỌC
(WinBright) Call boy
FanficMột đêm của anh bao nhiêu?" "..." "Tôi bao một tuần." "Làm bạn trai của em đi." "Tôi là call boy." "Em bao anh cả đời, cưới em nhé."