Chuuya, em đã bao giờ muốn gặp lại hắn chưa? Thành thật mà nói, em có chứ, em rất muốn, vì em yêu hắn vậy mà. Gặp được hắn vậy em có vui chứ? Không...Tại sao chứ? Hắn chỉ làm em đau thêm thôi...
Em tự hỏi rằng hắn đã ở đâu suốt 4 năm qua, hắn sống có tốt không? Hắn vẫn ổn chứ ai chết ở xó nào rồi? Nực cười! Làm sao mà hắn lại chết được chứ! Thần chết ghét hắn đến đỏ mắt cơ mà! Ngoài miệng thì Chuuya em luôn muốn Dazai hắn chết sớm đi cho rồi, em nói em muốn tự tay giết chết hắn. Mà sao em có thể nỡ chứ, vì em yêu hắn, em quá lụy tình. Nakahara Chuuya á, em hẳn là yêu Dazai Osamu lắm! Ừ, em cũng ghét hắn, chỉ nhiều chút thôi!
Mori Ogai, Boss của em, lại một lần nữa gán ghép em với hắn ta, để giải cứu Q. Mặt trận đồng minh chống The Guild đã khai hỏa phát súng đầu tiên cho cuộc phản kích. Em và hắn lại có cơ hội làm cộng sự với nhau, trong lòng em, có chút vui...Mà thôi bỏ đi, nhiệm vụ quan trọng hơn!
- Ta xử xong bọn rác rưởi này là sẽ tới lượt mi đấy, rõ chưa!?
Đó là câu đầu tiên em nói với hắn kể từ sau lần cuối gặp hắn ở hầm ngục Port Mafia.
Em đối với hắn ngoài mặt thì như nào nhỉ? Ngán ngẫm, chán ghét? Ừ cũng đúng mà, hắn là tên khốn quấn băng gạc ngu ngốc! Ghét thật đấy...Em ghét hắn ư? Cũng không hẳn mà nhỉ? Em ghét sự thật rằng em yêu hắn nhiều hơn phần thù ghét rất nhiều.
Lại dùng Ô uế giải quyết vụ này ha? Cảm giác giao cái mạng cho người mình yêu cũng không tệ tí nào. Nhưng quả là mệt chết đi được!
----------------
Dazai Osamu, tên khốn đáng ghét đó! Hắn dám bỏ mặt em ngủ ở ngoài chiến trường. Nhất định một ngày nào đó em sẽ đập chết hắn! Mà em chắc không làm đâu! Chẳng ai nỡ giết chết người yêu mình cả, em dư sức làm điều đó mà.
Hmm...Có khi vừa là bạn vừa làm thù lại tốt cho hai bên?
A...nói sao đây...Em ước Dazai không nhận ra tình cảm của em nhưng chính Chuuya, em cũng muốn biết cảm giác hắn dành cho em.
-----------------
Dazai ước mình có thể mang Chuuya cùng đến công ty thám tử. Mà chắc vô dụng rồi, Nakahara Chuuya là một tên tôn thờ Boss, chúc mừng ngài Mori Ougai vì có một cấp dưới một mực trung thành. Dazai Osamu nên vui hay nên buồn nhỉ? Đối với Dazai, Chuuya như một thiên thần ha...
Ừ dĩ nhiên, Chuuya rất đẹp, đó là điều mà ai cũng biết. Hắn thích em cười, nhưng mà khi em nóng giận cũng rất đáng yêu! Hắn thích được em lo lắng, hắn thích dắt mũi em, hắn thích xoay em vòng vòng rồi cười cợt. Hắn thích em...
Dazai từng nói: "Ác quỷ cũng nhìn thấy ác quỷ của kẻ khác!". Cũng đúng ha, Dazai nhìn thấu gần như tất cả mọi thứ. Khi mà hắn nhìn em ấy, hắn chẳng hề thấy bất cứ con ác quỷ nào cả. Hắn thấy một thiên thần trong em. Một thiên thần bị hắn làm Ô uế
Giống một thiên thần sa ngã? Đúng rồi đó, sai lầm của em là gặp hắn. Một thiên thần thuần khiết vì con ác quỷ mà tự vấy bẩn. Nhưng mà cứ sai sai ấy, tất cả là do em tự chuốc lấy mà? Đúng không? Chạm phải một thứ mà em chẳng nên chạm vào. Giờ thì làm sao?
BẠN ĐANG ĐỌC
[DazChuu] [Soukoku] Mùa Hoa Trà Nở [Bungou Stray Dogs]
FanfictionĐã lâu rồi không gặp nhưng văn án của tôi vẫn tệ thôi nên mong các cô cậu thông cảm ------------------- - Đã 4 năm rồi từ ngày hắn phản bội tổ chức và rời bỏ em, từng là người cộng sự "đáng ghét" mà em yêu nhất. Lẽ ra từ hôm đó tất cả phải chấm dứt...