"Được rồi chú hiểu, bây giờ con cũng không còn nơi nào để đi, chi bằng làm con nuôi của chứ chứ?"
"Dạ?"
"Đừng sợ, chú không làm hại con đâu!"
"Dạ! Con cảm ơn chú!" - Ánh mắt của cậu rực lên niềm hạnh phúc. Phấn khích nở nụ cười tươi rói
HaeBin nở nụ cười hiền rồi đưa tay xoa đầu cậu bé đáng yêu trước mặt. Thật là một cậu bé đáng thương, đáng nhẽ ở tuổi này nó phải được vui chơi cùng bạn cùng bè, sao phải chịu những trận đòn roi đau đớn như này chứ?
Sau khi được kê thuốc và bác sĩ cho xuất viện thì ngay lập tức Jungkook được ba nuôi đưa lên con xe đắt tiền. Suốt quãng đường đi cả 2 không nói lời nào, người kia thì chăm chú lái xe, còn người nọ thì dựa đầu vào cửa kính ô tô, ánh mắt chất chứa nhiều suy tư hướng đến một khoảng không gian vô định.
Con đường này ngày càng vắng người qua lại thì cậu bắt đầu thấy sợ. Có khi nào mình bị người đàn ông ở kế bên bị lừa bán nội tạng không ta? Hay là đem bán mình cho một đại gia nào đó để mình làm kẻ hầu?
"Chúng ta đi đâu thế ạ?" - Cậu cảm thấy hoang mang và lo sợ nên miệng liền bật ra câu hỏi hỏi anh
"Chúng ta đi đến Kim Gia để giới thiệu con cho mọi người, để con nghỉ ngơi một chút rồi chúng ta đi mua đồ cho con nhé!"
"Kim Gia ạ?" - Jungkook lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, chưa được bao lâu thì khuôn mặt bỗng dưng biến sắc. Gì cơ? giới thiệu cho mọi người sao? Lỡ như người của Kim gia không thích cậu thì sao? Lỡ như bị đối đãi thậm tệ như Jeon gia thì sao?
"Yên tâm đi, mọi người sẽ chào đón con mà, có ba ở đây rồi con đừng lo nhé!" Kim HaeBin có vẻ hiểu được ý của Jungkook đang nghĩ gì, anh cũng phải bật cười khi nhìn thấy gương mặt hoang mang lo sợ của Jungkook, nhìn cậu thật sự rất đáng yêu!
"Nhưng con vẫn sợ lắm!" - Cậu ngước lên nhìn HaeBin với ánh mắt vô số tội, đôi chân cậu cứ run rẩy là đủ hiểu cậu lo lắng đệ nhường nào.
"Đừng lo lắng, tới rồi ta xuống xe thôi con!"
Cậu bước xuống xe, nhìn xung quanh, mọi thứ thật hào nhoáng. Đúng thật, người ngoài đồn rằng Kim gia rất giàu đúng thật là không sai, vừa bước đến cửa thì những ông chú mặt vest đen đồng loạt cúi đầu chào họ. Ba nuôi cậu một mạch nắm tay cậu vào trong căn biệt thự rộng lớn đấy
"Kim HaeBin, chịu về rồi.....oh my god! Kim HaeBin, đồ đáng yêu này là bé con nhà nào?" - Bà Kim đang ngồi trên ghế, nghe tiếng đẩy cửa biết chắc là ai nên định lên tiếng mắng chửi đứa con này vì dám bỏ nhà đi mấy hôm rồi đến tận hôm nay mới chịu về nhà. Vừa bỏ tách trà xuống nhìn qua thì thấy con thỏ nhỏ đang đứng nép sau lưng HaeBin thì mắt sáng rực như vớ được vàng. Ngay lập tức, bà nhanh chóng tiến lại khụy chân xuống nựng nựng hai cái má đáng yêu của bé con này
"Dễ thương lắm đúng không? Thằng bé là con của con đó!"
"Mày hiếm muộn mà? À rồi hiểu rồi! bé con tên gì nào?"
"Dạ con là Jeon Jungkook!" - Cậu rụt rè nấp sau lưng ba nuôi mình rồi e dè trả lời. Bên trong căn biệt thự rộng lớn này thật đẹp, chúng được thiết kế theo phong cách cổ điển. Nhưng người phụ nữ trước mặt lại còn đẹp hơn
BẠN ĐANG ĐỌC
Bé Con Của Chú Kim
Fanfictionwritten by : Beyul_Hanna và K.evly 📌 Tâm lý nhân vật không ổn định và có những chap sẽ hơi mâu thuẫn về taekook và jkmi nên mọi người cân nhắc trước khi đọc ạ End 20/9/2022