Chương 1 : Lưỡng Lự

412 34 3
                                    

Naruto đang ăn một bát mì Ramen trong quán Ichiraku như lệ thường thì bỗng nhiên phóng ra bên ngoài, trên tay còn bưng tô mì nóng hổi.

"Thầy Kakashi! Thầy Kakashi!"

Kakashi hoàn toàn không mong thấy Naruto. Anh vờ như bản thân hoàn toàn say mê với cuốn sách mà mình vừa chọn — cuốn mà anh yêu thích cực kỳ, Icha Icha Takutikusu (Chiến Thuật Tán Tỉnh), đặc biệt là chương thứ ba hấp dẫn "Im đi rồi Theo tôi nào" có mức độ thân mật cao nhất trong toàn bộ loạt truyện — và gắng chờ cơn bão qua đi. Và Naruto thì hầu như chẳng có cái gọi là để ý cảm xúc của người khác chi cả.

"Thầy Kakashi! Ơ kìa, em gọi thầy từ nãy đến giờ rồi, thầy biết mà. Thầy còn chưa có lớn tuổi đến mức bị lãng tai đâu."

"Hửm? Ồ, Naruto đó hả." Kakashi trong lòng thở dài. "Cho thầy xin lỗi nhé. Cuốn sách này cuốn ghê quá nên thầy chẳng nhận ra em gọi. Ồ mà! Cánh tay giả của em đã hoàn thành rồi đấy phỏng?"

"Vâng, nhưng em vẫn chưa quen lắm." Cậu nói, vụng về mở đóng đôi đũa mà mình cầm trên tay phải. "Ầy, em đoán là mình chẳng thể thực sự phàn nàn được."

"Thầy đoán là không đâu."

"Cơ mà thầy Kakashi này, thầy vẫn chưa tiến hành lễ nhậm chức sao?"

"Gì?" Thấy chưa? Đến rồi đây này. "Hừm, ờ thì, thầy không quá giỏi về những thứ đó đâu."

Gần đây đi đâu cũng có người hỏi anh câu này. Kakashi khá là bối rối trước điều đó.

Anh thực sự đã quyết tâm trở thành một Hokage. Nhưng cá nhân anh cho rằng rốt cuộc thì bản thân cũng không phải là một người phù hợp với vị trí này. Một khi lễ nhậm chức diễn ra, anh thực sự sẽ không thể quay đầu lại được nữa. Anh thậm chí đã từng nghĩ rằng giờ thì Đại chiến Ninja lần thứ tư cũng đã kết thúc rồi, thực sự chẳng cần phải vội vàng trở thành Hokage làm gì.

"Nhưng mà ngọn núi Hokage đã hoàn tất việc khắc mặt của thầy lên rồi, thầy biết mà." Naruto vụng về dùng tay phải mới gắp mì ramen vào miệng giữa câu. "Ý của em là, tất cả mọi người đều quan tâm đến vệc này. Đầu tiên, nếu chúng ta không nói rõ ai là Hokage, chúng ta sẽ không có bất kỳ quyền lực nào đối với các làng khác. Đó là ý nghĩa của buổi lễ, đúng không?"

"Tsunade đại nhân vẫn đang khỏe mạnh mà. Chính vì vậy mà thầy không thực sự—"

"Bà già Tsunade đã xong việc ở đây rồi, em nói cho thầy biết." Naruto lớn gan nói luôn điều đang chình ình đập ngay trước mặt. "Kể từ cái lần suýt chết trong chiến tranh trước đó, bả đã không còn toàn tâm toàn ý vào công việc của mình nữa, thầy biết không?"

"... Vậy sao?"

"Bả bắt đầu uống rượu vào giữa ngày này, và ngay khi thầy nhận thấy bả đột ngột biến mất á, thì chính là bả đang đánh bài đánh bạc ở quán nào đó rồi. Có lẽ là, như, trong cuộc chiến đó, bả có cảm giác thực sự là mình của ngày xưa, thầy có nghĩ thế không?" Naruto cười vui vẻ. "Và ý em là, nếu thầy không thể không chơi, vậy hãy chơi thật lớn vào, đúng không nào?"

Nhưng Kakashi không có tư cách để cười cùng với học trò của mình, bởi vì anh nhận thấy một bóng đen khát máu đến từ phía sau Naruto, một làn sóng phẫn nộ khổng lồ và sôi sục.

Kakashi Bí Truyện: Băng Thiên Chi LôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ