Six

368 45 4
                                    

_________

"Chỉ là một lần gặp gỡ thoáng qua mà ngỡ như giấc mộng hồng lâu"

Vào cuối mùa thu năm ngoái, Trần Thiên Nhuận ngoài nhận được ba bông hoa tulip trắng thì còn nhận được một hộp quà được gói khá đẹp mắt từ anh họ Đồng Vũ Khôn kèm lời nói "Anh mày gửi hộ quà thôi."

Nó là một túi hạt giống hoa cẩm chướng. Đồng Vũ Khôn khi biết món quà là gì tự nhiên bật cười, hỏi em họ mình xem ý nghĩa của loài hoa này là gì. Thay cho lời xin lỗi, Thiên Nhuận đáp lại như vậy.

Có một điều mà Đồng Vũ Khôn không ngờ tới được. Trần Thiên Nhuận vậy mà lại sa vào cái sở thích của Tả Hàng mấy năm trước.

Đồng Vũ Khôn sáng nay tận chín giờ mới bắt đầu lớp học nên giờ đang đứng tựa cựa và bánh mì hoa cúc mới mua. Lão Đồng nhìn cậu em kia mà bất mãn lên tiếng.

- Nhuận Nhuận à, đừng có đứng xem hoa nữa. Trông chẳng khác gì Hàng Hàng tử năm ngoái. Anh mày ám ảnh lắm rồi.

Trần Thiên Nhuận im lặng không trả lời, thằng bé cảm thấy hoa cẩm chướng thật đẹp. Trương Trạch Vũ bên ngoài gọi í ới Nhuận Nhuận đi học thôi. Trần Thiên Nhuận quay lại, nói lời chào với Đồng Vũ Khôn rồi chạy ra ngoài khoác vai tiểu Bảo và mở đầu cuộc hội thoại bằng câu nói hơi quen quen:

- Tiểu Bảo, mày biết tin gì chưa? Hoa cẩm chướng của tao nở rồi.

- Kệ mày chứ, hoa cẩm chướng của mày đâu liên quan tới tao?

Đồng Vũ Khôn tự nhiên nhíu mày, chỉ trách thính giác quá tốt nên hiện giờ trong đầu lão Đồng đang hiện lại đoạn hồi ức của ngày này năm ngoái. À, tình huống này quen thật, khá giống đấy. Rồi không biết ai họ hàng với ai? Lão Đồng tự hỏi bản thân mình như thế.

"Ting" "Tả - nghiện bánh chẻo - Hàng đã gửi một hình ảnh cho bạn" ...."Ting" "Tả - nghiện bánh chẻo - Hàng đã gửi một tin nhắn cho bạn".

Đồng Vũ Khôn mở vào phần ô chat trên điện thoại, đập vào mắt lại là hình ảnh hoa lưu ly quen thuộc với lời nhắn cũng quen thuộc không kém "Lão Đồng, nhìn xem, hoa lưu ly vẫn còn nở này, bảy năm rồi."

"Ting" "Đồng - đang được ai đó theo đuổi - Vũ Khôn đã gửi tin nhắn cho bạn".

Cậu thiếu niên giờ đã trưởng thành lên không ít nhưng cái tâm hồn vẫn trẻ con như thế. Cậu nhìn câu trả lời của bạn mình và bật cười. Vẫn là lời đáp quen thuộc ấy. "Hoa lưu ly nhà mày nở đâu có liên quan đến tao."

Rốt cuộc các vị bao giờ mới lớn nổi đây?

________________

"Vậy mà sông núi trước mắt ta lại tựa như được gột rửa sau trận mưa lớn đêm ấy"

Trường trung học phổ thông ấy vào ngày khai giảng bất chợt thêm nhiều học sinh với phụ huynh đến. Trương Trạch Vũ ca cẩm và nói năm nay có nhiều bạn học chuyển đến vào khối 12, không biết tại sao lại vậy. Trần Thiên Nhuận nhún vai tỏ ý không biết.

【Hàng Nhuận】Lỗi lầm trong vườn hoaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ