Tập 21

973 86 14
                                    


-Anh nghe hết rồi phải không?

Giọng Hoàng My vang lên một cách lạnh lẽo trong không gian tĩnh mịch. Cả Tuấn Anh và Quế Ngọc Hải điều đi làm hồi sơ nhập viện cho Hoàng Đức nên không có trong phòng. Càng khiến căn phòng vốn lạnh lẽo lại càng lạnh hơn.

-Nghe thì sao? Không nghe thì sao?

-Anh à. Anh làm ơn dẹp bỏ cái tình cảm với người còn chẳng để anh trong mắt này được không?

-......

-Anh hai à anh nên biết rõ ngay từ đầu hai người vốn đã không có cơ hội rồi mà.

-.....

-Sao anh cố chấp quá vậy?

-......

-Em nói rồi. Nếu anh cứ tiếp tục giữ tình cảm với tên đó. Thì coi như anh chưa có đứa em gái này.

-Hoàng My em đừng có nghĩ anh thương em rồi em muốn gì là được nấy!

-Em muốn gì được nấy hả? Em muốn anh rời xa Tiến Linh anh đã làm đâu!

-Em còn nhỏ không hiểu chuyện người lớn!

-Không hiểu? Em sinh cách anh không lâu đâu. Anh đừng ỉ mình ra trước rồi leo lê đầu em ngồi nha!

-Đó giờ toàn là em leo lên đầu anh ngồi chứ anh đã leo lên được lần nào đâu!

-Anh.... Là đang lái sang chuyện khác!

Hoàng My bước từng bước chầm chậm về phía Hoàng Đức. Đến khi cô đã đứng trước mặt cậu. Đôi mắt sớm đã sưng lên của cô càng khiến người anh trai này không thể không nói.
Hoàng My cầm lấy đôi bàn tay của anh trai mình rồi nhìn thẳng vào mắt Hoàng Đức.

-Anh hai! Em xin anh lần này thôi. Chỉ lần này thôi.

-.....

-Hay là vầy đi! Chúng ta cược với nhau một lần nếu như trong một tháng. Anh Tiến Linh vẫn như vậy anh sẽ nghe lời em. Hoặc ngược lại.

-.....

-Nhưng với điều kiện anh không được tiếp xúc quá gần với anh ấy!

-......

-Em cho anh thời gian suy nghĩ đến hết ngày mai.

Nói xong Hoàng My liền đứng dậy đi ra ngoài. Hoàng Đức nhìn theo bóng lưng đứa em gái đã khuất dần... Một lần nữa cậu lại khóc. Nhưng lần này là vì Hoàng My chứ không phải Tiến Linh nữa.
Có lẽ cậu đã làm đứa em gái vốn chưa từng phải bận tâm về điều gì của mình. Bây giờ lại luôn lo lắng cho cậu đến mức quên đi bản thân mình.
Và rồi cứ như vậy....cậu đã dần dần chìm vào giấc ngủ mà chẳng hay.

Ở một chiều không gian khác. Nơi hai người đàn ông đó giờ ít khi nói chuyện với nhau bây giờ lại cùng ngồi dưới ánh trăng tâm sự chuyện đời!

-Làm gì mặt dần ra thế kia? Nhớ người yêu ở khách sạn à? - Tuấn Anh.

-Có đâu! Chỉ là đang suy nghĩ chút thôi! -Quế Ngọc Hải

[T.Linh×H.Đức] Người đơn phương yêu kẻ si tình Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ