Buổi tối tại Waves dù đã bước vào giờ cao điểm nhưng vẫn náo nhiệt ở cái mức không khiến người ta cảm thấy khó chịu. Những giai điệu du dương vang lên bên tai, cùng hương vị của các loại rượu đắt tiền trộn lẫn vào nhau dường như ép Jimin hoài niệm về những ngày tháng vui vẻ đã từng có trong quá khứ.
Rõ ràng thì ai đến Waves lúc này cũng thế, họ luôn tới với mục đích tận hưởng không gian riêng tư, thả mình đắm chìm trong âm nhạc và mỉm cười với vài câu chuyện không mấy hài hước của những kẻ tán tỉnh xung quanh.
"Đã bao lâu chúng ta không đến đây rồi nhỉ?"
Jimin lười biếng hỏi, anh thoải mái ngả lưng ra chiếc ghế phía sau, khẽ nhăn mặt vì vị cay nồng trên đầu lưỡi từ chất lỏng vừa cho miệng, chàng trai chán nản đưa mắt nhìn Taehyung, người đang thong thả nhấp từng ngụm rượu từ chiếc ly trên tay rồi mới nhàn nhạt trả lời.
"Mới hôm qua thôi."
"Thật sao?"
Jimin nhướng mày giả vờ như chẳng thể hiểu được câu nói của bạn mình.
"Chỉ có cậu là người duy nhất rời khỏi nơi này thôi Jimin. Nhưng tôi thì vẫn ở Busan và thường xuyên đến đây."
Jimin lặng đi sau lời nói như cố tình mang vài phần trách móc từ Taehyung, dù bản thân đã biết cậu ta là một người nhỏ nhen nhưng anh không ngờ con người này lại còn thù dai đến thế.
Jimin không quên cả hai đã từng là những người bạn cực kỳ thân thiết khoảng thời gian cấp 3, họ luôn đồng hành trong từng khoảnh khắc quan trọng của nhau, luôn hứa sẽ cùng nhau ở lại Busan để thực hiện những giấc mơ vốn còn dang dở.
Anh và cậu của năm 18, kẻ khao khát được trở thành một họa sĩ nổi tiếng, kẻ ước bản thân có thể tạo nên một nơi chuyên tổ chức những cuộc triển lãm về nghệ thuật.
Taehyung đã nói từng nói với anh rằng ước mơ lớn nhất đời mình là đem những bức tranh xuất sắc của Jimin cùng các họa sĩ nổi tiếng khác của Hàn Quốc gửi đến mọi người khắp nơi trên thế giới.
Có thể nói thời điểm đó sự nhiệt huyết và đam mê vốn là thứ luôn thức dậy cùng anh mỗi buổi sáng.
Nhưng trớ trêu thay khi cuối cùng thì Jimin lại là người đầu tiên thất hứa.
Khoảnh khắc mà Ga Eun xuất hiện, dấu móc cho mọi thứ trong cuộc đời anh bắt đầu lệch khỏi quỹ đạo. Người ta hay bảo rằng nghệ sĩ thì phải biết yêu, nên Jimin cũng thế, anh cứ ngỡ rằng tình yêu ấy sẽ khiến bản thân tìm được những cảm xúc mới lạ trước nay chưa từng có.
Ngỡ rằng mọi thứ tốt đẹp ấy sẽ chẳng bao giờ thay đổi cho đến khi anh buộc phải rời Busan, bỏ lại Taehyung một mình cô đơn với những khao khát của tuổi trẻ.
Jimin biết lúc này bản thân còn nhiều thứ phải lo hơn ước mơ đầy viển vông kia, bởi trên đôi vai còn là trách nhiệm với người mình yêu, là bổn phận của một người bố trước sinh linh bé nhỏ chuẩn bị chào đời.
Suy nghĩ ích kỷ muốn theo đuổi đam mê lúc này chỉ sẽ khiến họ khi ở cạnh anh phải chịu nhiều thiệt thòi và thiếu thốn. Thế nên Jimin biết bản thân không có quyền lựa chọn.
BẠN ĐANG ĐỌC
YOU ARE MY YOUTH [KOOKMIN]
Fanfic"Jungkook tôi hơn cậu tận 9 tuổi đấy!" "Cả đời của em cũng đều dành cho anh rồi, vậy thì 9 năm nhỏ bé đó có vấn đề gì chứ Jimin?" *Truyện của Nujin* ❌KHÔNG MANG TRUYỆN ĐI VỚI BẤT KÌ HÌNH THỨC NÀO❌ Cảm ơn bìa đến từ nhà tại trợ @iamplinh