Chapter 10 : Đám cưới! (1)

2.8K 199 187
                                    

Người theo dõi ông và Quốc suốt quãng đường chẳng ai khác ngoài con Sen cả, nó là hầu của bà ba, miệng mồm lúc nào cũng lẻo mép, gì cũng hóng hớt được hết, có lần vì nhiều chuyện mà gây họa nên bị vả cho gần tét mồm cũng chẳng tởn được tí nào, nay con cả gan nghe lén chuyện của ông và Quốc rồi về lại định mách lẻo bà ba.

Mọi chuyện cũng là do sơ hở, trước lúc đi khám khi ông và Quốc còn ở bếp mà lời qua tiếng lại, không may vừa lúc nó đến mà nghe được, thế mà cứ bám theo, nó giả vờ đi tưới mương xong sau đó thì rình rập ông và Quốc, phát hiện bí mật này thì nó xem như là trúng mánh lớn, một mạch đi thẳng tới phòng bà ba luôn.

- Bà....bà ba!

Ở phía bàn trang điểm bà ba đang ngồi chải tóc thảnh thơi thì nó bay vào làm bà suýt giựt mất bộ tóc giả.

- Trời đất! Mày định hù chết tao à Sen?

Mặt bà cau có tức giận hỏi nó trong bộ dạng hớt ha hớt hải.

- Con...con xin lỗi bà, mà bà ơi con có vụ này ghê lắm muốn kể cho bà nghe nè!

- Chuyện gì? Mày nói lẹ đi!

Bỏ lược chải tóc xuống bàn , bà nhìn nó hỏi, nó thì đi lại đứng cạnh bà nói trông có vẻ bí mật.

- Con nói nhưng bà phải bình tĩnh á nhen...!

- Ừa! Nói đi!

- Dạ, con kể á nha!

- Kể lẹ không tao đấm!

Bà mất kiên nhẫn mà cung tay thành quyền định giải quyết nó.

- Dạ dạ....chuyện là hồi sáng con đi rình ông...

- Cái...cái gì? Mày rình ông...rình ông tắm hả? Gan lớn quá nhỉ? Bộ muốn chết hả?

Chưa kịp để nó nói hết bà đã hiểu nhầm ý rồi nổi trận lôi đình mà chửi xối xả làm nó một phen "rén".

- Dạ hổng phải bà ơi, con chưa kịp nói hết mà, chuyện là con rình ông với thằng Quốc...

- Hả? Mà...hai người đó nói gì? Mặt bà tỏ vẻ tò mò.

- Nó bảo ông nó có...nó có....

- Có cái gì? Bà lớn giọng.

- Suỵt...nó có bầu đó bà!

- Trời...trời đất! Có với ai? Nói nhanh lên!

- Dạ..bà nghĩ là ai được chớ!

Mặt đăm chiêu nó nhìn bà làm bà gần như hiểu ra gì đó, gương mặt trở nên tai tái, bộc lộ vẻ tức giận, giọng run run nói :

- Là ông của bây đúng chứ?

- D..dạ, mà bà cũng bình tĩnh, nóng quá không tốt đâu, từ từ giải quyết..!

- Ha...được thôi! Bầu với chả mướp tao "múc" hết!

Tay bà nắm chặt thành quả đấm , sau đó hùng hùng hổ hổ đạp cửa bước ra ngoài, chắc lại đi kiếm người đồng binh để "múc" cho dễ.

Vâng và đó chính là bà cả, mặc dù không được ưa bà cả mấy nhưng giờ chỉ có bà mới chịu nói chuyện với mình, bà hai thì ít khi lo chuyện bao đồng, quanh quẩn trong nhà, thường xuyên đụng mặt nhau nhưng hai người không hạp nhau thì nói cũng như gió thoảng mây bay.

 ❝𝐓𝐚𝐦 𝐭𝐡𝐞 𝐭𝐮 𝐭𝐡𝐢𝐞𝐩❞Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ