Happy school day

137 23 0
                                    

"Hoshi này?"

"Dạ?"

"Nếu bị dượng giết thì có đau không, em?"

"... Chà-"

-----------------------------------------------------------------------------------------

Xin chào, một ngày hôm nay của mọi người thế nào hỡi những con người đang xem chap truyện này? Mà thôi, hãy cùng xem hôm nay của nó thế nào nào. 

Hôm qua Takemichi-nii về nhà trễ lắm. Hình như là về nhà Hina-chan học nhóm đến tận tối rồi cả hai cùng lên sân thượng ngắm pháo bông. Nhưng sau đó chẳng biết đã có chuyện gì xảy ra mà lúc về ổng chạy hớt hải về như bị ma rượt không bằng. Chắc quay trở về tương lai rồi-

Bỏ qua chuyện đó. Như đã nói ở trên, hôm nay, nó đi học.
Ôi, kiểm tra cả 4 tiết. Cảm ơn nhưng nó không cần đâu. Đm!

Trời quang, mây tạnh, chim hót líu lo trên cành cây- rồi lăn đùng ra ngất ngay tại chỗ sau khi thấy ánh mắt cá chết của con nhỏ tóc vàng lia tới mình. Ánh mắt sắc bén như thể hận không thể giết hết những thứ mà nó nhìn thấy vậy. (Ví dụ như ánh mắt hận không thể xiên nó làm chim 7 món)

Đúng, Hoshi đang hận không thể vác thùng xăng cùng song sinh nhà Yookime đốt trường. 

Mặc bộ đồng phục lên người, thắt lại cavat đen sao cho chỉnh chu và đeo đôi vớ đồng màu. Túm gọn mái tóc có chút rối rồi cột cao lên, tô một chút son dưỡng lên bờ môi khô nứt. Hoshi sau lại khoác thêm chiếc áo hoodie đen bên ngoài, nó soi lại gương một chút rồi xách cặp đi xuống nhà. Đi từng bước nặng nề lên những bậc thang gỗ lạnh lẽo, Hoshi lờ đờ đi xuống bếp như người mất hồn. Mí mắt nó lúc này như bị bôi chì lên trên, dáng người hơi cong ra đằng trước như sắp ngã chúi xuống hiện rõ vẻ ểu oải, chán chường. Lòng bàn chân tiếp xúc với nền gỗ trơn láng khiến nó tỉnh hơn một chút. Nó hiện giờ đang đứng trước cửa phòng bếp. Ngó đầu vào bên trong, nó có chút vui vẻ khi nhìn vào cảnh lúc này.  

Ở trong phòng bếp bây giờ, Takemichi đang đeo chiếc tạp đề màu xanh trời với những đường họa tiết là vân trắng nối thành từng nhánh nhỏ, đôi lúc lại kết thành từng đám mây nổi bật. Mái tóc vàng xù mềm mại xõa ra, gương mặt nghiêm túc nhìn vào nồi súp trước mặt. Đôi mắt xanh to tròn, long lanh nhìn chăm chú vào quyển sách dạy nấu ăn trên tay. Sống mũi có chút cao, gương mặt góc cạnh tuấn tú(?).
Nhìn anh bây giờ cứ như một bà mẹ trẻ vậy... Hoài niệm thật đấy~ 

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------

"Lại đây nào Takemichi. Ta sẽ dạy con cách làm món này nhé?" - Bà ấy ngồi trên chiếc xa lăn, đôi mắt xanh màu trời chứa đầy tình thương nhìn vào đứa con trai bé bỏng. Cậu con trai nhỏ kia vẻ mặt hớn hở. Cậu giương đôi mắt xanh to tròn long lanh, chứa đầy sự phấn khích hướng về phía bà rồi nhoẻn miệng cười thật tươi với người phụ nữ kia.

"Dạ vâng ạ!!" 

Người đàn bà kia khẽ cười.

"Con trai ngoan. Hãy học thật giỏi, mạnh mẽ để khi lớn con có thể bảo vệ bản thân và em gái nhé? Mau ăn chóng lớn và rồi hãy dẫn em gái con đến một nơi hạnh phúc, nha con?" 

[Đn Tokyo Revengers] Hanagaki TwinsNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ