[23]

1.3K 200 114
                                    

23.



Thực ra, vào cái ngày chia xa, thành phố đảo đã hơi se se lạnh rồi.

Sau khi kết thúc công việc ngày hôm ấy, Tiêu Chiến còn đưa cho Vương Nhất Bác một cái bình giữ nhiệt: "Trời trở lạnh rồi, đêm về đừng bật điều hòa mãi thế, phải uống nước ấm vào, không thì kiểu gì em cũng lại ho sù sụ cho coi."

Vương Nhất Bác cụp mắt đón lấy bình nước, rồi lại ngẩng đầu cười: "Em cứ có cảm giác, dường như thầy Cố phải biết em nhiều năm lắm rồi ấy."

Tiêu Chiến ngẩn người, cười khổ.


Thực ra đúng là anh đã biết em được nhiều năm, thực ra anh rất hiểu những thói quen nhỏ nhặt của em, thực ra dù đứng từ rất xa anh cũng biết những năm qua em đã vất vả cỡ nào, thực ra trong suốt những tháng năm ròng rã mà em không quen biết anh, em cũng đã cổ vũ và bầu bạn với anh vô số lần rồi.

Thực ra anh thật sự đã dõi theo em, đã thích em nhiều năm rồi.


Tiếc là không thể kể ra được.

Cái thích khi trước, nếu gặp em, có lẽ anh còn có thể thoải mái đứng hô khẩu hiệu dưới sân khấu.

Mà thứ tình cảm phức tạp lúc này đây đã đủ để cất thành tiếng "yêu" rồi.

Yêu là kiềm chế, tình yêu của người lớn tuổi hơn lại càng bị ràng buộc bởi lý trí, đây đã trở thành bí mật không thể nói thành lời.


Lúc thầy Tiêu quay lưng rời đi, anh bỗng hiểu được phần nào cảm giác của thầy Cố trước lúc ra đi, cảm giác nói không nên lời.


Cố Sinh, thì ra cái đau lòng của anh là như thế.




Người trong ngành ai ai cũng biết phong cách làm việc của vị đạo diễn nổi tiếng này rất tùy hứng, kế hoạch quay phim đã sắp xếp đâu vào đấy mà đùng cái nói đổi là đổi, nhưng đúng là không phải tự dưng mà người ta dám "yêu sách" như thế thật, ông có rất ít tác phẩm, song bộ nào cũng thuộc hàng kinh điển, cho dù từ khâu quay chụp đến khâu hậu kì đều hay có chi phí phát sinh vượt mức dự toán ban đầu, phía đầu tư vẫn rất sẵn lòng chi trả cho ông.


Hai diễn viên chính nhận được hai bản kế hoạch quay phim khác nhau hoàn toàn, Tiêu Chiến bị đưa vào tổ một, quay một loạt những cảnh trước khi gặp Tạ Vũ, bao gồm cả tình tiết mắc bệnh, Vương Nhất Bác thì được xếp vào tổ hai, chuyên quay những phân cảnh sau khi Cố Sinh ra đi.

Đạo diễn bảo, tách bọn họ ra thì cả hai đều sẽ diễn những đoạn này rất đạt, một đằng là nỗi đau bàng hoàng và giằng xé sau khi biết mình bị bệnh, một bên là cõi lòng chết lặng sau khi tìm ra chân tướng.

"Tách nhau ra là tự khắc có cảm giác ngay thôi."


Biên kịch biết chuyện bèn chửi thẳng đạo diễn: "Thất đức".

[BJYX] [Trans] Phim giảNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ