Chương I

3.6K 259 3
                                    

Nhìn bóng hình quen thuộc đổ rạp trước mắt mình, James Potter và Lily Potter ngẩn người, hồi lâu cũng chưa tỉnh táo lại được. Gia đình Potter không ngờ tới điều này.

Đó vốn là một buổi tối tĩnh lặng đối với nhà Potter. Mặc dù đó là lễ Halloween, nhưng trong nhóm Đạo Tặc, ngoại trừ James đang phải chịu quản thúc tại gia vì nhiều lý do khác nhau, chẳng có ai đủ rảnh rỗi hay đủ tâm trí để thưởng thức ngày lễ tuyệt vời này cả. Sirius Black thì đang bận tận dụng lốt Thú Hóa của mình để ngầm theo dõi biến động của các Sinh Vật Hắc Ám bên phía Tây Anh Quốc, trong khi Remus Lupin thì cũng ở phía Bắc thực hiện một nhiệm vụ bí mật gì đó của Hội Phượng Hoàng. Người duy nhất không có nhiệm vụ gì là Peter Pettigrew... thì lại vì lý do nào đó, mà theo James đoán là đối phương có người yêu, đã từ chối lời mời cùng tụ họp ăn tối của Lily.

Dù sao Harry cũng vẫn còn quá nhỏ để tham gia vào sự ồn ã náo nhiệt của ngày lễ này, cộng với việc những cuộc tấn công ngầm đang diễn ra khắp mọi nơi và sự nổi lên của một lời Tiên tri cụ thể nào đó, gia đình Potter quyết định bỏ ngoài tai những âm thanh rộn rã hào hứng của ngày lễ này mà đóng kín cửa, khóa chặt cửa sổ, cùng nhau im lặng trải qua lễ Halloween như bao ngày bình thường khác.

Sau khi đọc xong quyển sách dạy trẻ của Muggle được gửi tới bởi một người không tên, mà Lily đoán là do chị gái mình gửi tới dù cho đôi bên đã tan rã trong không vui lần trước, cô nàng tóc đỏ quyết định đứng dậy, nghiêng đầu nói với chồng mình sẽ lên gác kiểm tra Harry. James gật đầu, đưa tay bóp nhẹ tay vợ mình thân thiết trước khi thả tay cho đối phương đi lên gác kiểm tra con trai mình, trước khi cúi đầu tiếp tục nghiên cứu quyển tạp chí Quidditch đang mở rộng trên đùi mình.

Từ bên ngoài màng chắn bảo bọc lấy ngôi nhà nhỏ, một tiếng póc nhỏ như tiếng bọt nước nổ vang lên, hai bóng hình mặc áo chùng đen bỗng xuất hiện từ trong không khí. Một người trong số đó có vẻ mặt lạnh lùng, thân hình đứng thẳng tắp, đôi mắt đen lạnh lẽo nhìn vào hư không, nơi mà anh có thể cảm giác thấy một lực lượng pháp thuật vô hình nào đó đang tồn tại. Người còn lại vốn có thân hình thấp lùn, giờ đây vì sợ hãi mà càng co rúm lại, cúi đầu thấp hơn, lẩy bẩy run rẩy như một con thú nhỏ.

Người cao hơn khẽ nghiêng đầu, đôi mắt đen không thấy đáy lạnh lùng liếc nhìn người còn lại đang lo lắng hốt hoảng xoa vuốt nắm tay đầy mồ hôi, âm giọng lạnh lẽo như hồ nước mùa đông vang lên.

"Mật khẩu, mau lên."

Người bên cạnh giật bắn mình khi nghe thấy âm giọng của đối phương, hấp tấp lí nhí nói ra một đoạn mật khẩu, đôi mắt nhấp nháy tràn đầy sự sợ hãi. Trong nháy mắt, một ngôi nhà còn sáng đèn từ trong không khí bỗng xuất hiện trước mắt hai người, tỏa ánh sáng ấm áp gần gũi của một căn nhà có gia đình hạnh phúc được chăm chút bởi tình cảm nên có.

Người đàn ông với đôi mắt đen lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào khung cửa sổ cao của căn phòng trên tầng hai, loáng thoáng có thể nhìn thấy bóng dáng của một người phụ nữ tóc đỏ đang ôm một đứa trẻ đi qua đi lại trên đó. Rất nhanh, người đàn ông cao gầy liền dời mắt đi. Anh cau mày nhìn xuống cửa sổ tầng dưới, nơi có người đàn ông với mái tóc đen ánh nâu rối xù, người dường như cảm nhận được có người tới mà đứng dậy khỏi ghế sofa, thấp giọng bực bội.

Tom Riddle và bạn đời định mệnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ