Nhìn vào ảnh ngược của mình trong mắt anh, Lee Seok Kyung như nghĩ đến cái gì, vành tai lập tức nổi lên một trận ửng đỏ, tiếp theo liền gỡ bàn tay bên hông ra, nhưng cho dù cô dùng lực thế nào cũng gỡ không ra.
"Anh sao lại là loại người này......"
Cô đỏ mặt không khỏi nói thầm một tiếng.
Nếu là trước kia, cô tuyệt đối không nghĩ đến nam chính sẽ nói ra loại lời nói này, nhưng hiện tại cô đã hoàn toàn nhìn rõ gương mặt thật của đối phương!
"Anh là người thế nào?"
Joo Seok Hoon hạ giọng, yết hầu lên xuống, củi đầu chậm rãi phủ lên đôi môi phấn hồng của cô, vô cùng nhu hòa lướt qua mỗi một tấc mềm mại.
Lee Seok Kyung ngả người ra sau, đến khi lưng cô đụng vào cạnh bàn, cô mới chậm rãi lấy lại tinh thần, đôi tay đang đặt ở đầu vai anh, dùng sức đẩy ra.
"Muốn........ ăn cơm............"
Hiện tại cô đã học được hô hấp khi hôn như thế nào, chỉ là hơi thở như cũ có chút không xong, nhưng cho dù cô tránh né như thế nào, đối phương vẫn dính cô không bỏ.
Từ vành tai đến cổ, nụ hôn dày đặc một đường kéo xuống, mặt Lee Seok Kyung đỏ lên, vẫn không ngừng đẩy đối phương như cũ, thanh âm mang theo chút thở dốc
"Em... em thật sự đói bụng..."
Hơi thở ái muội quanh quẩn khắp nơi trong phòng, kết hợp với ánh đèn nhu hòa cũng mang theo tia ái muội, bàn tay to của Joo Seok Hoon dọc theo eo thon một đường đi xuống, giữ chặt lấy mông cô ép sát vào thân dưới đang nổi lên phản ứng của anh, Lee Seok Kyung đỏ mặt hận không thể đem người trước mặt đẩy ra.
Joo Seok Hoon ở giữa cổ cô hít sâu một hơi, thật lâu sau, mới vỗ nhẹ xuống eo cô.
Lee Seok Kyung trừng mắt nhìn anh, vội vàng từ trên người anh trượt xuống, người sau cũng tùy tay chỉnh lại quần áo không có nếp nhăn nào trên người, một bên nắm tay cô rồi đi xuống lầu.
Nhìn không nổi bộ dáng áo mũ chỉnh tề của đối phương, Lee Seok Kyung vòng ra phía sau anh rồi nhào tới.
Joo Seok Hoon chỉ có thể thuận thể đem cô một tay ôm lên, giống như ôm một đứa trẻ, Lee Seok Kyung rất nhanh kêu anh đem mình thả xuống, nhưng Joo Seok Hoon không để ý.
Một đường bị ôm xuống dưới lầu, Lee Seok Kyung căn bản không dám nhìn đến ánh mắt trêu ghẹo của dì Kang, nhanh chóng tự xới cho mình một chén cơm.
Có thể là do mấy ngày nay đều không được ăn ngon, cũng không biết có phải đói quá mức hay không, nhìn mấy món yêu thích ngày thường cô ngược lại hết muốn ăn, chỉ có thể tùy tiện ăn chút rau xanh, sau đó nói dì Kang nấu cho cô chút cháo trắng.
Buổi tối một mình cô ngủ trước, cũng không biết Joo Seok Hoon bận đến lúc nào, dù sao ngày hôm sau khi cô tỉnh lại bên cạnh cũng đã không có bóng người.
Thời tiết hiện tại biến lạnh, buổi sáng cô cũng không dậy nỗi, cũng may đối phương không có bắt buộc cô phải chạy bộ buổi sáng, có lẽ gần đây đặc biệt bận, mấy ngày sau cũng cũng chỉ tại thời điểm dùng bữa Lee Seok Kyung mới thấy anh.Vì muốn làm ra sản phẩm hoàn chỉnh, Lee Seok Kyung gọi cho Ha Eun Byeol qua nhà cô lấy bản thiết kế, còn cố ý lừa cô ấy là Joo Seok Hoon không ở nhà, bằng không đối phương khẳng định không dám tới.
BẠN ĐANG ĐỌC
[2 Seok] Hôm nay lại không có ly hôn
Roman d'amourChuyển ver 2 Seok Tác giả: Ngã Yêu Thành Tiên Nguồn: Diễn đàn Lê Quý Đôn,truyện YY Editor: Quất không chua (sachisan), chovay-HVHT