01. lơ lửng giữa lòng đại dương

1.5K 147 14
                                    

"chị cởi quần ra đi"

giọng minjeong vang lên đều đều nhưng vẫn không khỏi khiến jimin giật mình. cô đã lường trước yêu cầu này khi chọn xăm hình ở thắt lưng nên đã cố ý mặc một chiếc quần bò cạp trễ. vậy mà người thợ xăm mảnh khảnh trước mặt vẫn nhắc lại yêu cầu của mình với một khuôn mặt không có gì xấu hổ hay ngượng ngùng, có lẽ jimin không phải là khách hàng đầu tiên lựa chọn xăm hình ở những vị trí nhạy cảm như vậy.

cũng giống là như đi khám ở bệnh viện thôi.

jimin tự nhủ với bản thân như vậy rồi nhẹ nhàng kéo khóa và cởi bỏ chiếc quần đang được đánh giá là sẽ gây vướng víu trong buổi xăm hình ngày hôm nay, để lộ ra chiếc quần lót ren quyến rũ cùng đôi chân thon dài mà mọi cô gái đều mơ ước.

trước giờ jimin chưa từng để hở ra quá nhiều bộ phận trên cơ thể trước mặt mọi người chứ đừng nói là người lạ, vì vậy một tầng gai ốc cứ tự nhiên nổi lên khiến cô càng xấu hổ hơn.

"đừng ngại" minjeong thuần thục quay người đổ mực vào máy in "tôi hứa sẽ thật nhẹ nhàng"

đừng ngạinhẹ nhàng dường như chẳng có gì liên quan đến nhau, nhưng kỳ lạ là jimin vẫn cảm thấy đó là một lời trấn an hiệu quả. cô hít một hơi thật sâu rồi nằm lên chiếc giường đơn trải ga trắng muốt.

---

"đẹp lắm"

jimin nghe thấy tiếng máy in lạch cạch phía sau lưng nên đoán rằng minjeong đang xem tờ giấy in hình xăm của mình, cô vui vẻ đáp lại:

"tôi đã muốn xăm hình này từ lâu nên lục lọi khắp nơi mới có được tấm hình ưng ý"

"à không" minjeong thoăn thoắt chuẩn bị mở lọ thuốc sát trùng và đổ lên miếng bông gòn trên tay "ý tôi là lưng của chị"

jimin ngẩn người vì lời khen của minjeong rồi chợt nhận ra hôm nay mình đặc biệt mặc một chiếc áo lót thể thao cùng với áo khoác bóng chày, vậy nên nửa tấm lưng cũng lồ lộ ra ngoài. quá xấu hổ vì tình cảnh hơi thiếu vải của bản thân, jimin không biết trả lời như thế nào nên đành úp mặt xuống gối.

tiếc là hai vành tai đỏ lựng đã hoàn toàn phản chủ, dù rất muốn chọc ghẹo thêm vài ba câu nữa vì phản ứng quá đáng yêu này nhưng minjeong đang có việc quan trọng hơn phải làm. kéo một bên mép quần mỏng tang của jimin xuống, minjeong nhẹ nhàng xoa một vòng thuốc sát trùng xung quanh rãnh lưng tuyệt đẹp kia rồi trầm giọng trấn an:

"nếu đau quá thì hãy ra hiệu cho tôi nhé"

---

hoá ra xăm hình cũng không quá đau như những gì jimin đã từng được nghe kể, hoặc là do minjeong quá đỗi ân cần và dịu dàng. jimin cảm nhận được găng tay cao su chạm vào da thịt mát lạnh nơi rãnh lưng, từng cái chạm nhẹ của minjeong dường như đã xoa tan đi cảm giác khó chịu khi từng mũi kim đâm vào da thịt.

trước đây jimin vốn đã định sử dụng thuốc ủ tê vì sợ đau, nhưng sau khi tìm hiểu thì phát hiện thuốc ủ tê có thể khiến cơn đau tuy được giảm nhẹ nhưng lại kéo dài dai dẳng trong nhiều ngày tiếp theo. vậy là jimin chuyển hướng sang việc tìm các tiệm xăm có thợ là nữ với lời khuyên rằng nữ giới sẽ nhẹ nhàng hơn.

karwin; lắng nghe tiếng nắngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ