💎Chương 1: Cô em ngầu lòi

49 4 0
                                    

Cuối tháng sáu, Khê Thành đã là giữa hè, bầu trời không một gợn mây, trong không khí tràn ngập sự ấm áp bồn chồn, một làn gió lạnh mỏng manh thổi qua bóng cây.

1 giờ rưỡi chiều, vẫn là thời gian nghỉ trưa, trong phòng học lớp 6 vẫn ồn ào như cái chợ, nam sinh hàng phía sau ngồi chơi game với nhau, liên tiếp văng tục vài câu.

Nữ sinh ngồi phía trước nam sinh bị đánh thức, không kiên nhẫn nói vài câu, nam sinh an tĩnh một lát, lại không tự giác làm ồn lên.

Nữ sinh không có cách, chỉ đơn giản cầm ly nước ra bên ngoài, khi đóng cửa tạo ra động tĩnh rất lớn.

-- rầm rầm!

Lần này, hơn nửa người trong phòng học đều tỉnh, có người nói thầm vài câu: "Bị điên à, mình không ngủ được, còn không cho người khác ngủ."

Lâm Điệu mơ mơ màng màng mở mắt ra, cái nóng từ bốn phương tám hướng ập tới, sau lưng cô ra một lớp mồ hôi, bộ đồng phục mùa hè ngắn tay dán trên người, dính nhớp, không thể nào thoải mái.

Quạt trên đỉnh đầu thong thả chuyển động, thỉnh thoảng phát ra tiếng "Lạch -- cạch".

Mạnh Hân ngồi cùng bàn thấy cô tỉnh, thò lại gần cô, mang theo hương cam nhàn nhạt, tinh tế dễ ngửi: "Đi căn tin không?"

Lâm Điệu mới vừa tỉnh ngủ, còn chưa định thần, hoãn vài giây mới lau mặt, nói: "Đi, phòng học nóng muốn chết."

Hai người một trước một sau đi ra ngoài, khi xuống cầu thang, Mạnh Hân đặt tay lên tay Lâm Điệu: "Ài, cũng may lên năm 2 là có thể dọn đến toà nhà dạy học mới, nếu còn ở lại toà nhà cũ này, tớ sợ tớ sẽ bị tan chảy mất."

Thập Trung có hai khu dạy học, cách nhau một cái sân thể dục.

Toà nhà cũ chính là khu dạy học trước kia của Thập Trung, kiến trúc năm tầng thoạt nhìn không cao bằng bốn tầng, rêu xanh lộ ra ở khu dạy học, khắp nơi đều có những cây leo xanh bò trên tường, một số mảng sơn trắng bên ngoài mặt tường bị bong tróc, lộ ra gạch đỏ bên trong.

Mà toà nhà mới trước kia là trường cao đẳng nghề, sau này trường học đóng cửa, Thập Trung trực tiếp mua đất, xây dựng toà nhà mới, bên trong có nhiều thiết bị điện hiện đại, mà động lòng người nhất chính là máy điều hòa, mà toà nhà cũ bởi vì tắc mạch điện, mỗi phòng học chỉ có bốn chiếc quạt điện cũ.

Thập Trung phát triển nhanh chóng, sau khi trở thành trường cấp 3 kiểu mẫu của tỉnh, mỗi năm tuyển nhận học sinh mới ngày càng nhiều, sau đó trường học quy định, tất cả năm nhất đều ở tại toà nhà cũ, học sinh lớp 11, lớp 12 dọn đến toà nhà mới.

"Chỉ còn một tuần nữa thôi, cứ đợi đi." Lâm Điệu đứng trước kệ hàng, chọn mấy túi khoai tây chiên, thuận miệng hỏi: "Kì thi lần này là sắp xếp theo kết quả của kỳ thi lần trước đúng không?"

"Đúng vậy." Mạnh Hân bên cạnh tủ đông, cảm thụ từng cơn lạnh lẽo bên trong, đột nhiên nhớ tới cái gì đó: "Đúng rồi, giữa kì này cậu chỉ thi một môn ngữ văn, chắc là lần này sẽ ở phòng thi cuối cùng."

"Ừ, không sao cả." Lâm Điệu không để ý, dù sao thi ở đâu đối với cô mà nói đều không có gì khác nhau.

Nhưng có một số người không cảm thấy như vậy.

[[EDIT]] TỚI, TRỐN TRONG LÒNG ANH Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ